Diệp Đường là một sinh viên năm cuối chuẩn bị tốt nghiệp, tương lai đã vạch kế hoạch rõ ràng, sau khi tốt nghiệp sẽ trở về quê nhà ở thành phố hạng hai, dựa vào ngôi nhà khá ổn mà cha mẹ để lại sau khi ly hôn và cửa hàng ở dưới nhà, mở một tiệm sách nhỏ, rồi thuê một cô thu ngân.
Cậu chỉ cần tiếp tục sống vô tư, ăn no chờ chết, bà nội đã qua đời cách đây hai năm, mà cha mẹ mỗi người đã tái hôn và có con riêng, không cần cậu phải chăm sóc họ.
Ngoài ra, Diệp Đường cũng không phải không có "nghề chính" . Cậu từ nhỏ đã thích đọc tiểu thuyết, càng đọc càng mê, đến năm nhất đại học, cậu bắt đầu thử sức viết. Ban đầu, cậu chỉ tham gia viết trên các trang web tiểu thuyết nổi tiếng, chuyên cho nam giới đọc. Cậu đã đổi qua lại giữa nhiều trang, viết đủ thể loại từ tiên hiệp, huyền huyễn, đến mạo hiểm và khoa học viễn tưởng, nhưng chẳng thể có tác phẩm nào nổi bật.
Tình cờ, cậu thấy trên diễn đàn đồn thổi về tiểu thuyết mạng có một nơi kỳ diệu gọi là "JJ" , cậu đã chạy đến xem thử một chút cái được cho là có cốt truyện đặc biệt hấp dẫn, chỉ có điều là có chút không thích hợp về xu hướng tình cảm.
Ban đầu chỉ muốn làm một người qua đường, không ngờ lại mở ra cánh cửa đến một thế giới mới, lối vào cửa hủ sâu như biển, từ đây liêm sỉ chỉ là người qua đường.
Đọc một chút thấy phấn khích như lên mây, Diệp Đường liền thả bay ý tưởng bản thân cũng bắt đầu viết, và thể loại cậu chọn đương nhên là... đam mỹ.
Mặc dù Diệp Đường kiên định cho rằng mình chỉ là một hủ nam, tuyệt đối không có xu hướng cong, cậu thích những cô gái có vòng một đầy đặn, eo thon và chân dài, hoàn toàn không có hứng thú với những người đàn ông cứng nhắc... ờm, nếu thực sự là một chàng trai có ngoại hình đẹp, chân dài và có bụng sáu múi, cậu cũng sẽ thoảng nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ mà thôi.
Cố tình trồng hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh, Diệp Đường viết đam mỹ lại đạt được thành tích khá tốt, cuốn tiểu thuyết huyền huyễn đầu tiên của cậu mỗi ngày viết một vạn chữ, tổng cộng viết được sáu mươi vạn chữ, sau hai tháng cậu đã kiếm được sáu nghìn tệ! Mặc dù trong toàn bộ trang web lớn "JJ" , thành tích này không đáng kể, nhưng đối với Diệp Đường, người chỉ có thể kiếm vài trăm tệ mỗi tháng trên các trang web khác, đây quả thực là một sự khẳng định to lớn!
Nhược điểm bị các đọc giả nhắc đến nhiều nhất là tương tác tình cảm giữa nhân vật công và thụ quá ít, trong sáng như anh em tốt, nhưng may mắn là luôn có sự ám muội và ‘cơ tình’, nếu cậu viết tình tiết cảm xúc tốt hơn một chút, thêm chút "thịt" thì chắc chắn sẽ nổi bật!
Diệp Đường rất giỏi trong việc tổng kết và lắng nghe ý kiến của người khác, vì vậy trong cuốn tiểu thuyết tiên hiệp thứ hai, cậu bắt đầu thêm yếu tố tình cảm, thỉnh thoảng để cho nhân vật chính và phụ có những cuộc "giao lưu sâu sắc" , mặc dù mỗi lần viết đến những đoạn này, cậu đều tự an ủi mình trong đầu — cứ coi nhân vật "tôi" là cô gái là được rồi!
Thế là, với tài năng viết từ ba đến năm nghìn chữ mỗi ngày, ít thì viết sáu nghìn, nhiều thì một vạn, Diệp Đường trở thành một hình mẫu chăm chỉ và năng suất trong giới đam mỹ, khả năng kể chuyện của cậu cũng khá ổn, nếu có thiếu sót cũng sẽ nỗ lực cải thiện... Sau ba năm, Diệp Đường trở thành một "tiểu hồng" nhỏ trong giới đam mỹ lớn.
Chính là như người ta nói, người có thất thủ mã có thất đề*. Diệp Đường hiện giờ còn đang viết dở một cuốn tiểu tiếu là một quyển thành tích bạo hồng tinh tế tiên hiệp văn 《 tinh tế chi tu tiên 》, lần nọ viết đến thân kiều thể nhu dễ đẩy ngã tiểu thụ bị trúng xuân dược, tiểu công liền hóa sói đổi các loại tư thế không thể miêu tả đem tiểu thụ “ăn ăn” , cậu liền không cẩn thận bại lộ ra nội tâm ý tưởng chân thật đem tiểu thụ xem như nữ nhân, đem tiểu thụ cách từ “cậu” , có vài chỗ đem đi viết thành nàng, hơn nữa bởi có hẹn đinh đánh LOL với bạn cùng phòng, viết xong liền không có kiểm tra cần thận liền đăng lên luôn.
*người có lúc sai lầm, ngựa có lúc vấp chân.
Chỉ một sai sót nhỏ như vậy! Khiến Diệp Đường mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy hối hận không thôi!
Sau khi chơi LOL xong đã là nửa đêm, Diệp Đường có thói quen xem qua phần bình luận dưới tác phẩm trước khi đi ngủ, phát hiện bình luận ở đó đã bùng nổ, chủ đề được đẩy lên cao nhất là —
1L: “Đậu má, tác giả Đại Đại ơi, khi ngài nấu canh cũng thèm chú tâm vậy à, lại viết "cậu" thành "nàng"! Giờ nghĩ lại, tất cả các tác phẩm của ngài nếu đổi giới tính thành cô gái dường như cũng không có gì kỳ lạ... Tên bút danh của ngài là Diệp Đại Thiếu, và trong phần Tác giả có điều muốn nói bao giờ cũng tự xưng là "bổn soái ca", chẳng lẽ tác giả thực sự là nan nhân? Hơn nữa còn là giai thẳng? Tui thấy hơi sốc gòi đó!!” .
2L: “Là một fan cứng đã theo dõi tác giả từ ba năm trước, tui đã thấy vài lần tác giả làm rõ mình là một chàng trai, còn bị người ta châm chọc trên các diễn đàn BS và XQ rằng tác giả giả mạo thành nam để lừa fan... Trước đây tui cũng kiên định cho rằng Đại Đại thực chất là một nữ thần, nhưng lúc này, tui đã dao động, biết đâu Đại Đại thực sự là nam nhân! Rất có thể còn là trai thẳng nữa!!!” .
3L: “Viết đam mỹ mà là giai, làm sao có thể tồn tại loài thẳng nam như vậy được, cho dù chưa cong, thì cũng cách không còn xa đâu!” .
Mấy cái này chẳng tính là gì, Diệp Đường trà trộn vào “JJ” nhiều năm đã trải qua nhiều sóng gió, hiện đã hiểu được giữ bình tĩnh và khiêm tốn là nguyên tắc hành động tốt nhất.
Điều quan trọng là bình luận cuối cùng —
13L: “Tui luôn cho rằng tác giả là nữ thần, giờ cảm thấy mình bị lừa gạt! Tiểu bạch bạch ngực phẳng, đánh giá kém! Nếu tác giả thực sự là nam nhân, và còn là thẳng thì tui nguyền rủa ngài xuyên không vào thế giới tu tiên, trở thành một cây ăn thịt hung dữ, còn tự mang thể chất quyến rũ, dùng vẻ đẹp và hương thơm vô song để khiến đàn ông say mê rồi, ngao ô, một ngụm ăn hết... Người lớn lên xấu thì dùng xúc tu để ăn, người đẹp thì dùng phần dưới để ăn, những người cực kỳ đẹp thì nuôi lại làm thức ăn lâu dài... Cảnh đó nhất định sẽ rất đẹp! PS: Đúng rồi, Đại Đại ơi, từ nhỏ tui đã có một biệt danh là "miệng quạ đen" , nếu thật sự xuyên không thì đừng quá cảm ơn tui nha!” ( ͡° ͜ʖ ͡°).
Khi vừa nhìn thấy phản hồi này, Diệp Đằng không mấy để tâm, dù sao hắn cũng là một lão “JJ” , mỗi khi viết đến những tình tiết mà độc giả không thích, diễn biến quá chậm, hay cốt truyện đôi khi vô tình đi lệch so với kế hoạch, hoặc khi văn phong đến giai đoạn giữa thì nhiệt huyết bị tiêu tan, từ việc đăng mỗi ngày một vạn chữ chuyển thành mỗi tháng ba ngàn chữ... Cậu thường nhận được những tin nhắn từ độc giả dọa sẽ gửi cho lưỡi dao, nguyền rủa cậu ăn mì tôm không có gói gia vị, hay hóa thân thành một nhân vật pháo hôi khổ bức trong tác phẩm của cậu.
Dù sao thì cũng chỉ là thuận miệng nói vui, miễn sao các độc giả vui vẻ là được! Là một boy thẳng tắp, cậu cần phải đối xử với các độc giả nữ một cách dịu dàng và bao dung như một làn gió xuân!
Diệp Đằng còn vào bình luận và trêu chọc cho một câu: “Nếu ngày mai tui không cập nhật, có lẽ như cô 13L nói, tui đã xuyên không rồi, mọi người đừng quá nhớ tôi nhoa! (๑ˇ3Yˇ๑) [Vẫy tay]” .
Thực ra là vì quy định nghỉ phép của công ty cho phép nghỉ một ngày, chứng chỉ tốt nghiệp đã vào tay, ngày mai cậu phải tham gia buổi tiệc tốt nghiệp, cậu đang định tìm một lý do để nghỉ một ngày.
Sau khi trả lời xong, Diệp Đường thấy pin điện thoại chỉ còn 13%, sợ chuông báo thức ngày mai không reo, cậu nhanh tay cắm sạc pin điện thoại, đặt pin dự phòng và điện thoại để đại ở đệm giường, Diệp Đường ngáp một cái rồi chìm vào giấc ngủ say.
Diệp Đường chú ý tới là, sau khi cậu ngủ, màn hình điện thoại vốn đã tối đen đột nhiên sáng lên, hiển thị trang mà cậu vừa tắt, vẫn dừng lại ở giao diện mà cậu vừa trả lời bình luận, câu nói của cô 13L nhảy múa từng chữ một, như thể có sự sống, phát ra ánh sáng xanh lờ mờ, sau đó ánh sáng xanh này đột ngột phình to và phát nổ, bao trùm toàn bộ cơ thể của Diệp Đường!