Mặc Dù Chỉ Là Cấp 1 Cùi Bắp, Nhưng Vẫn Cực Kỳ Mạnh

Chương 4: Người hành nghề tang lễ (4)

[Trải qua đo lường và tính toán, khả năng chuyển cơ của cô chính là bọn họ.]

Hệ thống 09 tự xưng là nhân viên quản lý riêng của cô.

Chính vì 09 gặp lỗi (bug) mà cô không thể hoàn thành nhiệm vụ thông quan, bị mắc kẹt trong cửa ải người mới này suốt 13 năm.

Hệ thống 09 tha thiết đề nghị:

[Hợp tác với bọn họ là cô có thể rời khỏi phó bản.]

Bạch Thu Diệp nghe vậy, đột nhiên hiểu ra.

Cô không thể rời khỏi phó bản, 09 cũng không thể kết nối với Chủ thần.

Cho nên suốt mười ba năm qua, 09 luôn hy vọng cô thất bại.

Chỉ cần cô chết, 09 sẽ có thể thoát khỏi phó bản quay trở lại với Chủ thần.

Vì vậy, sự nhiệt tình đột ngột của 09 chỉ có một lý do — nó muốn cô chết.

Dưới sự thúc giục của 09, khi thấy sự nhiệt huyết của người ngoại lai nhanh chóng giảm xuống, Bạch Thu Diệp miễn cưỡng dừng lại, không tiếp tục bước tới nữa.

09 thấy vậy, hỏi.

[...]

[Chứng vọng tưởng bị hại của cô có phải lại tái phát không ?]

Trong lòng Bạch Thu Diệp đáp: "Mười ba năm rồi, làm sao còn có người mới vào phó bản."

Lừa người cũng không có lý do hợp lý.

[Bọn họ là những người chơi bình thường tiến vào, thật sự.]

Làm như sợ Bạch Thu Diệp không tin, 09 lại bổ sung thêm một câu:

[Tui xin thề, nếu như tui lừa cô, tui vĩnh viễn sẽ không thể kết nối với Chủ thần.]

Mười ba năm ở chung, Bạch Thu Diệp rất hiểu rõ rằng mong muốn lớn nhất của 09 chỉ đơn giản là được trở về với Chủ thần. Việc kết thúc phó bản bằng cách gϊếŧ chết cô chỉ là phương tiện để đạt được mục đích này.

Nếu nó đã thề độc như vậy.... tạm thời tin tưởng một lần.

[Vì lẽ đó, bây giờ chúng ta có thể đồng sức đồng lòng.]

Tuy giọng điệu của 09 vẫn không thay đổi, nhưng Bạch Thu Diệp có thể nhận ra sự phấn khích trong giọng nói của nó.

Mười ba năm trước, khi mới tham gia vào phó bản, 09 giống như một hệ thống tự động phục vụ, vô cảm máy móc.

Nhưng có lẽ do lỗi bug, thời gian dần qua, nó dần dần phát triển thêm trí tuệ, thậm chí còn mô phỏng được cảm xúc của con người.

"Tôi có thể tin cậu, nhưng mà ——" Bạch Thu Diệp thay đổi giọng điệu: "Ngoài kia, con tiểu quỷ đó đã bị tôi gϊếŧ hơn 1580 lần rồi. Cái thứ có thể dễ dàng tiêu diệt như thế, vậy mà bọn họ lại tâng bốc đến mức đó."

Bạch Thu Diệp đưa ra kết luận: "Bọn họ đang diễn trò với tôi."

Nếu không phải cô cẩn thận, có lẽ đã rơi vào bẫy từ lâu rồi.

13 năm trước, khi Bạch Thu Diệp mới bị cuốn vào phó bản tân thủ, đoàn người đó đã dùng đủ mọi lời lẽ ngọt ngào để làm cô mất cảnh giác, cuối cùng đẩy cô ra làm vật thí nghiệm. Mặc dù cuối cùng chỉ còn mình cô sống sót, nhưng một khi đã bị rắn cắn thì mười năm cũng sợ dây thừng.

Vì vậy, dù không rõ mục đích thực sự khi tiến vào phó bản tân thủ của nhóm người này, nhưng cô vẫn quyết tâm không để lộ việc mình đã mắc kẹt trong phó bản này suốt 13 năm.

May mắn là vừa nãy cô đã nhanh trí, tạo ra một nhân vật giả để đánh lạc hướng sự chú ý của bọn họ.

[Đừng nghi thần nghi quỷ.]

"Tôi chỉ mới cấp 1." Bạch Thu Diệp liếc qua biểu tượng trên đầu của tất cả những người ở đây, người thấp nhất cũng đã cấp 22.

Đối xử với bọn họ như đối với quỷ quái, giữ thái độ cảnh giác như với kẻ địch, mới là lựa chọn đúng đắn.

Cô sẽ không bao giờ vấp ngã cùng một chỗ thêm lần nữa.

Hệ thống 09 thành khẩn nói:

[Tuy rằng tui không rõ cô đang nghĩ gì, nhưng có vẻ như tình trạng của cô lại nghiêm trọng thêm rồi đó.]

"Tôi nhất định sẽ nắm lấy cơ hội lần này, thoát khỏi phó tân thủ này." Đáy mắt Bạch Thu Diệp lóe lên một tia cuồng nhiệt: "13 năm... chúng ta đã ở đây quá lâu rồi!"