Tiểu Cự Long Tốt Nghiệp Loại Xuất Sắc Lớp Đào Tạo Hải Vương

Chương 14

“Ta phải xem thử bối cảnh nhiệm vụ của nàng là gì… Trời ơi, vừa đến đã rơi vào hang sói, còn có cả phản diện xấu xa nhòm ngó nhan sắc nàng, kẻ xấu có ý định lợi dụng nàng, ô hô than ôi!!!"

Nghe nó nói xong, đồng nghiệp cũng không khỏi thở dài, mở hồ sơ của Triệu Bảo Lan nhập vào kho, nhìn màn hình máy tính một lúc, biểu cảm trên mặt đột nhiên đông cứng lại từng chút một.

Hệ thống 110 lau nước mắt, căng thẳng nói: "Sao vậy, có chuyện gì xảy ra với bé ngoan đáng thương bất lực của chúng ta sao?!"

Đồng nghiệp: "..."

Nó đờ đẫn nói: "Ta, ta tìm được bảng điểm của bé ngoan."

"Xuất sắc lắm phải không?"

Hệ thống 110 tự hào nói: "Bé ngoan của chúng ta đạt được một trăm mười điểm! Mười điểm còn lại là lão sư cố tình cho dư ra để nàng đi khoe khoang!"

Đồng nghiệp: "..."

Đồng nghiệp im lặng một hồi lâu, sau đó in ra những danh hiệu mà Triệu Bảo Lan đã đạt được, mặt như cá chết đưa cho hệ thống 110.

Đạt giải nhất bộ môn trà xanh;

Người kế thừa văn hóa Tổ An cấp thế giới;

Nhà vô địch giải đấu võ thuật thế giới dành cho tra nữ;

Người kế thừa di sản văn hóa thế giới nghệ thuật hấp tinh đại pháp;

Sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của lớp đào tạo hải vương;

Đấu Chiến Thắng Phật của giới phản diện.

Hệ thống 110: “...”

Hệ thống 110 nứt toác tại chỗ.

Triệu Bảo Lan vừa mở mắt liền cảm thấy sau lưng có luồng gió dữ, vội vàng né sang một bên, chưa kịp quay đầu lại đã nghe thấy sau lưng có tiếng quát tháo: "Ngươi còn dám trốn? Con tiện nhân này, thật muốn làm phản rồi!"

Nói xong lại là một tràng chửi bới, toàn những lời tục tĩu, bên cạnh còn có người hùa theo châm dầu vào lửa.

Đầu Triệu Bảo Lan hơi đau, không phải đau đầu vì bị làm ồn, mà giống như thân thể này trước đây đã bị thương.

Nàng ôm trán, nghe thấy tiếng bước chân nhỏ từ hành lang bên kia truyền đến, nghiêng đầu nhìn, thấy người tới là một mỹ nhân mặc váy áo màu son phấn, tóc búi lỏng, mày không vẽ mà xanh, môi không tô mà đỏ, dung nhan diễm lệ, vẻ đẹp trời sinh.

"Ma ma, người ép nàng ấy làm gì?"

Mỹ nhân đó che chở Triệu Bảo Lan sau lưng, giọng nói nhẹ nhàng êm ái như tẩm mật ngọt ngào: "Nàng mới vừa tỉnh lại phải có thời gian thích ứng chứ, nếu ép quá, xảy ra chuyện thì người có được lợi gì?"

Trước mặt nàng là một tú bà trang điểm rất đậm, hung dữ liếc Triệu Bảo Lan đang nằm dưới đất, khi nói chuyện với mỹ nhân kia lại tỏ ra khách sáo: "Bảo Thiền, ngươi thật tốt bụng, còn che chở nàng ta chặt chẽ như vậy, chỉ là ngươi cũng phải nói cho nàng ta biết, đã vào cửa Xuân Phong Lâu thì đừng giả vờ trinh tiết liệt hạnh!"