Tùy Thân Mang Theo Ngục Giam Thu Nhận Quái Vật

Chương 3: Không gì không chém

.....

"Đừng ngăn cản em, để em khoan chết nó!!!"

Lục Đỉnh hất tay La An Bình ra, mở máy khoan lên tiếp tục đẩy về phía đôi mắt kia.

Máu tươi phun ra, lần này bắn tung tóe khắp người Lục Đỉnh.

Thạch cầu lúc này cũng phát ra một tiếng kêu thảm thiết quái dị.

Lục Đỉnh cười, đây là quái vật, đây nhất định là quái vật không thể sai được!!!

Quả cầu đá nhà ai có thể chảy máu còn có thể la hét?

Hơn nữa bây giờ nó không thể di chuyển được, không nhân lúc này gϊếŧ chết nó còn đợi tới khi nào?

Mười mấy năm, mười mấy năm…Lục Đỉnh rốt cuộc thấy được bàn tay vàng giải khóa hy vọng.

Sao anh có thể buông tha cơ hội này.

Vì giờ khắc này, anh đã chuẩn bị mười mấy năm!!!

Thời khắc mà cục đá mở mắt ra, tất cả mọi người đều bị dọa cho sợ hãi, chỉ ngoại trừ Lục Đỉnh.

Ngay từ hơn mười năm trước, anh đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với quái vật, thậm chí để tăng khả năng tiếp thu của mình, Lục Đỉnh còn sinh sở thích xem phim kinh dị.

Có cảnh tượng gì mà anh chưa từng thấy.

Tất cả các phim anh xem đều là video chất lượng cao không che!!! Chỉ chờ hôm nay.

La An Bình trực tiếp trợn tròn mắt, quả nhiên, người có bản lĩnh chính là không giống nhau.

Giờ khắc này, anh ta đứng sau Lục Đỉnh cũng cảm thấy tự tin.

Mẹ nó, ông đây cũng không chạy!!!

Mấy chục năm nay mới được xem giải quyết chuyện lạ một hồi, cùng lắm thì hắn liền trốn kỹ ở sau lưng Lục Đỉnh.

Tiếng gào của cục đá ngày càng dữ dội hơn.

Nụ cười trên mặt Lục Đỉnh chưa hề tắt, một tiếng cạch vang lên, cục đá nứt thành hai nửa, trong đầu Lục Đỉnh có trang sách mở ra.

【Ngục giam thu nhận quái vật danh sách.】

【Thu dụng quái vật, đá cứng Nam Sơn ( chưa xuất thế ), đạt được khen thưởng, cân xe chi đạo.】

【Cân xe chi đạo: Không gì không chém.】

Một dòng điện ấm áp quét qua toàn thân Lục Đỉnh, anh có thể cảm giác được rõ ràng, trong cơ thể có lực lượng nảy sinh, trong lòng hiện lên một loại cảm giác khó tả.

Cuối cùng, tôi đã mở khóa được cách sử dụng đúng của bàn tay vàng.

Lục Đỉnh cảm thán này mười mấy năm không dễ dàng.

Nếu không phải bởi vì bàn tay vàng tồn tại, anh đều nghĩ tới việc đánh cược xóa hào chơi lại.

Không cha không mẹ, mở màn cấp địa ngục, mười bốn tuổi sau khi rời khỏi cô nhi viện để tự kiếm sống, còn phải đi học, lại không có chỗ ở, nếu không phải có trợ cấp, anh thực sự không biết nên sống sót như thế nào.

May mắn thay, cuối cùng cũng hết khổ.

Vứt bỏ máy khoan trong tay, anh ngồi bệt xuống đất.

Lạc An Bình run rẩy lấy một điếu thuốc ra, bấm bật lửa mấy lần mới châm được lửa đưa cho Lục Đỉnh.

“Nói thật, lục lão đệ, lão ca anh sống hơn ba mươi năm, người tàn nhẫn anh đây đã thấy không ít, nhưng tàn nhẫn giống như chú em, anh cũng lần đầu tiên thấy.” La An Bình bội phục nói. Một làn khói phả ra, giải tỏa những cảm xúc dồn nén trong lòng.

Lục Đỉnh nở một nụ cười: “La ca, có thể thêm tiền không?”

“Thêm, anh lập tức cho thêm tiền cho chú, tiền thưởng tiền lương, tháng này anh tính cho chú hai vạn, anh lập tức chuyển khoản cho chú.”

Mở di động ra, ting ting, nhận ngay 2 vạn.

Bàn tay vàng đã giải khóa, trong túi có 2 vạn đồng, chưa bao giờ Lục Đỉnh từng có cảm giác an tâm đến thế.

Cũng vào lúc này anh mới nhớ lại lời nhắc nhở trước đó.

Đá cứng Nam Sơn.

Thứ này quả thực có tồn tại trong truyền thuyết, nhưng không phải truyền thuyết ở thế giới này, mà là ở kiếp trước.

——

Tử Bất Ngữ ghi lại, một vị tú tài họ Trần đến từ Hải Xương, tới miếu Túc Mẫn cầu mộng, cánh cửa mở kéo dài, tú tài băn khoăn….

Văn tự ghi lại dài tới vài nghìn chữ, Lục Đỉnh cũng nhớ không tỉ mỉ.

Dù sao đại khái nói rằng, trước kia có một vị tú tài, trước khi đi cầu mộng, bói tiền đồ cát hung, gặp được thần tiên và Thành Hoàng gia, khi hai người nói chuyện với nhau, tú tài mơ hồ nghe thấy hai người nói cái gì.

“Chết ở Quảng Tây, đang ở Thang Khê, đá cứng Nam Sơn, sống vạn năm.”

Sau đó, tú tài thật sự đã đi Quảng Tây, cũng gặp được ông già hóa ra từ đá cứng thành tinh, hai người còn nói chuyện với nhau, tú tài đơn phương cho rằng hắn và ông già đó đã trở thành bằng hữu.

Sau này, ông già từ đá cứng thành tinh đó đã nhờ túi tài giúp đỡ, nói rằng chính mình tu hành vạn năm, nhưng cho tới bây giờ vẫn không thể tu thành chính quả, nguyên nhân là khuyết thiếu một bức tượng của Cửu Thiên Huyền Nữ được tạc từ 3000 cân gỗ đàn hương.

Ngươi phải giúp ta, chúng ta là bằng hữu, ngươi nếu không giúp ta, ta sẽ làm ngươi sống không được chết không xong.

Tú tài hỏi ông già đó tu luyện loại Đạo nào, ông già đáp rằng, cân xe chi đạo, nghe vậy tú tài bị dọa sợ chết khϊếp, ghép chữ cân và chữ xe, còn không phải là chữ chém sao.

Sau đó, tú tài dẫn lão ta tới miếu thờ, làm thần tiên và Thành Hoàng xử lý lão ta, nhưng lão ta vẫn chạy được đi, đây là đá cứng Nam Sơn.

—-

Lục Đỉnh thật sự không ngờ rằng ở thế giới này mình lại gặp phải tảng đá cứng Nam Sơn.

Hơn nữa còn là chưa xuất thế, làm anh có thể nhặt của hời.

Bằng không chờ thứ này xuất thế, sợ là một trăm Lục Đỉnh cũng không đủ lão ta chém.

Nhưng trên đời làm gì có nhiều nếu như và có thể như vậy, hai cái này kết hợp lại, Lục Đỉnh thắng!

Lúc này anh chỉ cần một ý niệm là có thể phóng ra một nhát chém sắc bén, còn về phần uy lực thì Lục Định vẫn chưa biết, phải tìm một cơ hội thử xem.