Nhân Vật Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện BL

Chương 37

Không phải chứ, tự nhiên chạy đến phòng nghỉ của mình chỉ để nói chuyện chương trình đã là rất không phù hợp với tính cách kiệm lời, giao tiếp tối giản của Ảnh đế rồi...

Huống hồ gì là tiếp xúc cơ thể đột ngột thế này!?

Lê Ý Đồng hoảng hốt vô cùng, trong lòng nhen nhóm một dự cảm chẳng lành: Chẳng lẽ Hoắc Mục Nghiêu phát hiện ra cậu chính là tên anti-fan đầu sỏ rồi sao!?

Nhưng cậu rõ ràng đã che giấu rất kỹ, người khác đều không phát hiện ra, ngay cả fan của cậu cũng không phát hiện ra, Hoắc Mục Nghiêu làm sao có thể phát hiện được chứ?!

Ngay lúc bầu không khí đang căng thẳng và ái muội, giọng nói trầm thấp của Hoắc Mục Nghiêu vang lên: "Vừa nãy thấy cậu không được khỏe, quả nhiên là sốt rồi."

Kỷ Đường trợn tròn mắt: "..."

Lê Ý Đồng đầu óc rối như tơ vò: "..."

Lời oán thán trong lòng Kỷ Đường muốn nổ tung trời luôn rồi.

Không phải chứ, hai người có siêu năng lực gì à! Chưa đặt tay lên đã đo được nhiệt độ rồi hả!

Vậy có hai người này ở đây, còn bán nhiệt kế làm gì nữa? Cứ để hai người chạm tay vào rồi đọc nhiệt độ ra luôn cho xong!?

Hoắc Mục Nghiêu nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc xen lẫn chút bất mãn: "Cậu không cảm nhận được sao? Đã nóng lắm rồi đấy."

Năm phút sau.

Bác sĩ của công ty giải trí Thủy Mật Đào được gọi đến để đo nhiệt độ cho Lê Ý Đồng, quả nhiên là sốt rồi, còn sốt khá cao, 38 độ 6.

Lê Ý Đồng bị bác sĩ xem họng, hỏi han đủ thứ, len lén nhìn Hoắc Mục Nghiêu vẫn luôn đứng cách đó không xa: "Cái kia... anh Mục Nghiêu, hay là anh về trước đi...?"

"Hôm nay tôi không có việc gì." Hoắc Mục Nghiêu khoanh tay, mặt không cảm xúc.

Kỷ Đường: ?

Vừa nãy còn một đám người vây quanh anh nói muốn tối nay đi ăn cơm, lại nói muốn mời anh uống trà, tôi nhớ rõ lúc đó anh nói "Hôm nay thật sự không rảnh" mà!?

Tôi thấy anh rõ ràng là bận không xuể, vậy mà dám nói "không có việc gì" ở đây à???

Lê Ý Đồng mỗi lần nhìn thấy Hoắc Mục Nghiêu ngoài đời đều thấy tự dưng mất hết tự tin: "Ồ... ý em là, bác sĩ còn phải kê đơn thuốc cho em nữa, khá là lãng phí thời gian của anh, hay là em lát nữa qua tìm anh nhé..."

"Không cần, tôi nói xong rồi," Hoắc Mục Nghiêu quyết đoán một cách khác thường, hoàn toàn trái ngược với sự lù mù của Lê Ý Đồng: “Hẹn gặp lại ngày kia."

Nói xong, không đợi Lê Ý Đồng giải thích, Hoắc Mục Nghiêu đã sải bước chân dài ra khỏi phòng nghỉ.

Chỉ là Kỷ Đường rõ ràng cảm thấy ánh mắt Hoắc Mục Nghiêu nhìn Lê Ý Đồng dường như có chút khác thường.

Bình thường, tuy Hoắc Mục Nghiêu có ngoại hình nam tính, tuấn tú, nhưng luôn mang theo nụ cười nhẹ, không đến mức khiến người ta cảm thấy khó chịu và áp lực.

Nhưng ánh mắt vừa rồi khi nhìn Lê Ý Đồng... tuy rằng quan tâm là chủ yếu, nhưng rõ ràng mang theo sự chiếm hữu và tham lam.

... Cứ có cảm giác không ổn lắm.

Lê Ý Đồng uống thuốc cảm rồi ngủ một giấc chiều ở phòng nghỉ, lúc đi còn tiện thể kéo Kỷ Đường đi cùng.

Tuy Kỷ Đường đã ký hợp đồng thực tập, nhưng sau khi Lê Ý Đồng chào hỏi với ban quản lý thì cậu không cần phải đến đây trực nữa, chỉ cần khi Lê Ý Đồng tham gia chương trình tạp kỹ thì đi theo là được.

Lê Ý Đồng thậm chí còn nói sẽ trả cho cậu gấp đôi mức lương ban đầu.

Vừa được hóng drama, vừa được ít việc mà kiếm được nhiều tiền hơn.