Khiếp Sợ, Cả Tông Môn Đều Chờ Tôi Về Nhà Bào Tiền

Chương 22

Không nói gì khác, chỉ riêng chuyện xảy ra đêm qua đã khiến anh lật đổ toàn bộ nhận thức trước đây của họ về huyền học.

"Nhưng mà, nhưng mà ca mổ đều đã sắp xếp từ trước, không thể đột ngột xin nghỉ được." Lý Đồng vẫn còn do dự, thấy vẻ mặt lo lắng của tam sư huynh, anh có chút phân vân.

"Vậy thì em cứ nói là em bị thương, không thể làm phẫu thuật được!" Lý Nam bày cho anh một kế sách dở hơi, nói dối thẳng thừng.

"Hả, nói dối không tốt lắm đâu!" Lý Đồng vẫn còn do dự, vẻ mặt vẫn còn hoang mang, đến giờ vẫn chưa biết nên làm thế nào.

Tư Tinh Vũ nhìn hai người đẩy qua đẩy lại, cậu không nói gì, bình thường ở tông môn, ngoài sư phụ, các vị trưởng lão, và hai vị sư huynh ra thì không còn ai khác. Bây giờ nhìn hai sư điệt này cũng khá thú vị.

"Á, anh làm gì vậy, lấy cây gãi lưng đánh vào tay em làm gì?" Đột nhiên Lý Đồng ôm tay kêu to.

"Thấy em lề mề quá, giúp em một tay. Em cũng lớn rồi, làm việc sao mà như vậy chứ..."

"Sư thúc nhỏ đã nói rồi, ngày mai em sẽ gặp huyết quang chi tai, vậy thì nhất định sẽ gặp."

"Bây giờ thế này là tốt rồi, ngày mai không cần phẫu thuật nữa, bây giờ em chụp ảnh tay gửi cho chủ nhiệm khoa để xin nghỉ phép đi."

"Nếu ông ấy không đồng ý, em cứ nói với ông ấy nếu có chuyện gì xảy ra thì em không chịu trách nhiệm."

Lý Nam thấy anh ta như vậy thì sốt ruột, sợ anh ta cứ lằng nhằng không chịu xin nghỉ, đến lúc thật sự xảy ra chuyện thì biết làm sao.

Thế nên anh liền thừa dịp anh ta không để ý, cầm lấy cây gãi lưng trên ghế sô pha dùng sức đánh vào mu bàn tay anh ta. anh dùng lực khá mạnh, lập tức chỗ đó đỏ ửng lên.

Tư Tinh Vũ cũng bị hành động này làm cho ngớ người, sao lại cảm thấy cậu tam sư điệt này hơi bị hổ báo vậy.

Cuối cùng, Lý Đồng bị Lý Nam ép xin nghỉ một ngày, ca phẫu thuật của anh ta cũng bị hoãn lại hai ngày, dù sao phòng mổ cũng đã được sắp xếp từ trước rồi.

Sáng sớm hôm sau, Tư Tinh Vũ ngồi trên xe do Lý Nam lái, chở Lý Đồng với bàn tay bị sưng đến khu biệt thự Dương Minh Sơn, nơi gia tộc Tư gia tọa lạc.

Dương Minh Sơn này không phải một ngọn núi, mà là cả một dãy núi, đó là nơi tập trung của các nhân vật tầm cỡ, mấy đại gia tộc của đế đô đều ở khu vực này.

Tư Tinh Vũ nhìn phong cảnh dọc đường, rồi lại nhìn những ngọn núi xa xa, trong lòng không khỏi cảm thán.

"Dương Minh Sơn này đúng là vùng đất phong thủy bảo địa, so với long mạch cũng chẳng khác là bao, có thể gọi là tiểu long mạch.

Thế núi, độ cao thấp, chỗ ngoặt, sự biến đổi, lúc lớn lúc nhỏ, lúc ẩn lúc hiện, lúc bay lúc lặn, đúng chuẩn thế long mạch."

"Đúng vậy, vì thế mà nhà ở Dương Minh Sơn này là có tiền cũng chưa chắc mua được.

Các ngọn núi chính đã bị các đại gia tộc chiếm giữ rồi, giá nhà ở những khu vực xung quanh cũng đã lên đến mức trên trời.

Mà người ta vẫn tranh nhau mua, chỉ mong được hưởng chút khí của vùng đất phong thủy này."

Lý Đồng cũng cảm thán, anh ta ban đầu theo sư phụ học y học bào chế thuốc, nhưng là đệ tử Huyền Môn, những kiến thức phong thủy cơ bản anh ta vẫn hiểu đôi chút.

"Ngọn núi kia là của nhà nào vậy?" Tư Tinh Vũ nhìn một ngọn núi rồi hỏi.

"À, đó là của nhà họ Mặc, Mặc gia là đứng đầu tứ đại gia tộc của đế đô."

"Tài lực và thế lực của họ là vượt trội, bỏ xa ba nhà còn lại, ngay cả nguyên thủ quốc gia cũng phải nể mặt họ ba phần." Lý Nam chen vào nói.

"Ồ, Mặc gia!"

Tư Tinh Vũ nhìn về phía đó, chìm vào suy tư. Ngọn núi đó đúng là nằm ở vị trí trái tim của tiểu long mạch này, nói cách khác, vị trí của Mặc gia là tốt nhất, dù sao thì trái tim mới là quan trọng nhất.

Hơn nữa, cậu còn nhìn thấy ngọn núi đó được bao phủ bởi một tầng ánh sáng tím nhạt.

Rốt cuộc là ai, lại có đức hạnh gì mà có được tử khí nồng đậm đến vậy.

Phải biết rằng tử khí đại diện cho mệnh phú quý, còn kim quang đại diện cho công đức.

Nồng đậm đến mức có thể bao phủ cả một ngọn núi, đây là mệnh cách cao quý đến nhường nào.

Mấy ngọn núi khác chỉ có lờ mờ vài tia kim quang nhạt, phải làm bao nhiêu việc thiện, tích bao nhiêu đức mới có được kim quang như vậy.

Cậu lại nhìn về phía đuôi rồng, vậy mà trong ánh kim quang nhạt nhòa kia lại có một vài tia hắc khí quấn quanh.

"Lý Đồng, bên đó là của nhà nào?"

Tư Tinh Vũ hỏi Lý Đồng, cau mày nhìn về phía xa xa có tia hắc khí kia, chẳng lẽ có Ma tu?