Khiếp Sợ, Cả Tông Môn Đều Chờ Tôi Về Nhà Bào Tiền

Chương 15: Triệu hồi hắc bạch vô thường

Có thể nói sở dĩ anh ta qua đời đã lâu, linh hồn vẫn chưa tiêu tán, đó là vì anh ta chưa được về nhìn vợ con một lần, cho nên đây chính là chấp niệm của anh ta.

"Đại sư biết vợ con của tôi?"

Quả nhiên Dương Siêu sau khi nghe chuyện liên quan đến vợ con, cả người đều bình tĩnh lại.

"Tôi không biết, nhưng nhìn tướng mạo của anh, vợ anh hẳn đã sinh cho anh một cô con gái, và vợ anh sẽ không tái giá, sẽ sống cùng con gái và cha mẹ anh."

Tư Tinh Vũ nhìn cung phu thê, cung tử nữ, cung cha mẹ của anh ta, ba cung tương hỗ, liếc mắt một cái là biết sau này họ sẽ cùng nhau nương tựa lẫn nhau.

"Thật sao? A Trân là người phụ nữ tốt, cô ấy còn trẻ, không thể làm lỡ cả đời cô ấy, cô ấy còn trẻ như vậy, nên tìm một người đàn ông tốt để tái giá!"

Dương Siêu nghe xong im lặng một lúc, mới tự lẩm bẩm nói.

"Tiểu Nam, anh xem chuyện này nên làm thế nào?"

Tư Tinh Vũ nhìn Lý Nam đang nghe say mê bên cạnh, đột nhiên hỏi.

"Hả?" Lý Nam bị câu hỏi của cậu làm cho khựng lại, nhất thời không trả lời được, nghĩ một hồi mới nói:

"Nên công khai chuyện này, để mọi người biết họ không vô tội."

"Còn phải đòi lại số tiền đó, ít nhất có thể giúp đỡ vợ con của Dương Siêu."

"Chờ về tôi sẽ đến đồn cảnh sát nói rõ chuyện này với họ, trước đó tìm được hài cốt của anh ấy, đưa về quê an táng."

Lý Nam chỉ vào hai hồn ma bị thiêu chết, sau khi nghe lời Dương Siêu, anh ta cảm thấy hai người này không vô tội, gϊếŧ người cướp của, đây chính là báo ứng.

Nếu lúc đầu hắn không thấy tiền sáng mắt, căn bản sẽ không có chuyện ngày hôm nay, có nhân tất có quả.

"Được, vậy chuyện này giao cho anh!"

"Anh nghe thấy rồi, cậu ấy sẽ giúp anh đòi lại tiền, anh cứ yên tâm xuống dưới cải tạo đi!"

Tư Tinh Vũ rất tán thành cách nói của sư điệt, vừa nói vừa vỗ vai Dương Siêu.

"Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư, có thể xin đại sư giúp thêm một việc nữa không, tôi muốn về nhà xem một chút, con gái tôi sinh ra tôi chưa được nhìn thấy một lần.

Xin đại sư giúp đỡ, để tôi được về xem một chút!"

Dương Siêu nghe xong vội vàng đứng dậy quỳ trước mặt Tư Tinh Vũ, dập đầu tạ ơn, còn hy vọng cậu giúp đỡ, không ngừng dập đầu, vẻ mặt mong chờ nhìn cậu.

"Thôi được, đưa Phật đưa đến Tây Thiên, giúp anh một lần, để anh hoàn thành tâm nguyện, loại bỏ chấp niệm.

Xuống dưới phải cải tạo cho tốt, cố gắng sớm có được tư cách xếp hàng đầu thai nhé!"

Tư Tinh Vũ thấy anh ta như vậy, cũng có chút không đành lòng, liền từ trong chiếc túi nhỏ đeo trên lưng móc ra một tờ giấy vàng.

Cậu vung tay, tờ giấy vàng bay lên không giữa, tự bốc cháy, ngay khoảnh khắc tờ giấy cháy thành tro bụi, đột nhiên lóe lên một quầng sáng.

Từ trong quầng sáng bước ra hai người, hai người đàn ông, một người mặc áo ngắn tay màu đen, một người mặc áo ngắn tay màu trắng, họ vẻ mặt khó hiểu nhìn mấy người mấy ma trước mặt.

"Không biết đại nhân triệu tập hai người chúng tôi có việc gì?" Người mặc áo đen hướng về phía Tư Tinh Vũ lên tiếng hỏi.

"Hai người là Hắc Bạch Vô Thường của vùng đất này, ăn mặc cũng khá thời trang đấy." Tư Tinh Vũ nhìn hai người hỏi.

"Vâng, đại nhân, không biết đại nhân triệu tập hai người chúng tôi là...?" Hắc Vô Thường cung kính trả lời.

Hắn nhìn ba hồn ma trước mặt, một oán linh, hai hồn ma bị thiêu chết.

Oán linh đã hình thành oán khí, nhất định phải có người siêu độ mới có thể vào luân hồi.

Còn hai hồn ma mới chết thì phải qua đầu thất mới có thể mang đi.

"Hai người các ngươi đưa hắn về nhà thăm cha mẹ vợ con, cho hắn toại nguyện."

"Sau đó thì mau chóng đưa xuống cải tạo đi, nghe nói dạo này bên dưới đang xây dựng, thiếu người đúng không, vậy thì nhanh lên."

"Còn hai tên này, đợi đến ngày thì đưa chúng đi luôn, cùng đi cải tạo, đều là dính máu người cả, không mười năm tám năm thì đừng hòng đầu thai!"

Tư Tinh Vũ vừa nói vừa đứng dậy, nhìn Hắc Bạch Vô Thường phân phó.

Lại kết một đạo pháp quyết đánh vào người hai người bọn họ, đây là pháp quyết khống chế, dùng để khống chế hai tiểu quỷ này.

"Vâng, tuân lệnh đại nhân, hai chúng tôi nhất định sẽ xử lý việc này thật tốt.

Còn nữa, đại nhân, cho phép chúng tôi hỏi danh tính của ngài được không?"

Bạch Vô Thường cung kính hành lễ, có chút dè dặt hỏi.