Ở Đáy Biển Đào Vong

Chương 23

Phoenix nhướng mày, có vẻ không ngạc nhiên, chỉ nhẹ nhàng gật đầu như thể anh ta đã lường trước được điều này.

Cuối cùng, anh ta chậm rãi đứng dậy, dưới sự giám sát của hai nhân viên an ninh mà gom những con chip đã thắng, sau đó kéo Lộ Giai đi về phía quầy đổi tiền.

Lộ Giai lúc này căng cứng cả người đi theo sau Phoenix, cảm giác như luôn có ánh mắt cháy bỏng nhìn chằm chằm vào sau gáy mình.

Nhưng dù vậy, hai tiếng này cũng không phải vô ích. Khi Phoenix đổi chip, Lộ Giai mới biết anh ta đã biến 100 đô la ban đầu thành gần 20.000 đô la!

Lộ Giai cảm thấy nhận thức của mình bị đảo lộn. Cô biết Phoenix thắng nhiều, nhưng không ngờ lại là con số lớn như vậy. Cô mơ màng đi theo anh ta ra khỏi khu vực sòng bạc của khách sạn, đứng chờ thang máy ở một góc vắng.

“Có lẽ mặt tôi đã bị hệ thống nhận diện khuôn mặt của sòng bạc ghi lại và lưu vào cơ sở dữ liệu. Nếu xui xẻo, FBI sẽ biết hành tung của tôi trong 48 giờ tới, nên…”

Phoenix hạ giọng, quay lại nhìn Lộ Giai chăm chú.

Lòng cô dấy lên một dự cảm xấu.

“… Nên gì cơ?”

“Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức.”

…?!

Lộ Giai không thể tin nổi, nhìn Phoenix với ánh mắt ngạc nhiên, hạ giọng rít lên, “Anh có biết bây giờ là mấy giờ không? Đã ba giờ sáng rồi! Tôi còn chưa được ngủ chút nào, vậy mà bây giờ anh bảo tôi phải rời đi cùng anh?”

“Anh muốn đi thì tự đi, cảnh sát đang truy đuổi anh, không phải tôi.”

Phoenix quay người lại, bất ngờ vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt cô với vẻ mặt đầy tình cảm.

“Anh làm gì vậy?”

Lộ Giai phản xạ lùi lại, cảm nhận rõ ngón tay cái thô ráp của anh đang chạm nhẹ trên má mình. “Mỹ nam kế không có tác dụng với tôi đâu!”

“Cô đã nghĩ kỹ chưa?”

“Ở đây có camera giám sát, tất cả hành động của chúng ta đều bị ghi lại.”

“Khi họ tìm thấy cô, họ sẽ dùng mọi biện pháp thẩm vấn. Ngâm trong nước, cẩm ngủ… và còn nhiều thứ khác mà tôi nghĩ cô không muốn biết đâu.”

Máu trong người Lộ Giai như đông cứng lại, mặt mày tái nhợt và toàn thân run rẩy.

Ngay giây tiếp theo, cô đột nhiên nhận ra điều gì đó mà hất tay Phoenix ra. Cuối cùng, cô cũng hiểu vì sao từ nãy đến giờ anh lại cố tình làm những hành động mờ ám này với cô!

Anh cố ý!

Lộ Giai giận dữ muốn giáng một cái tát vào mặt anh, nhưng ngay khi cô vừa giơ tay lên, Phoenix đã nhanh chóng nắm lấy tay cô. Cô còn chưa kịp phản ứng, cảm thấy vòng eo mình bị một bàn tay khác ôm chặt, ngay sau đó cơ thể cô mất hết thăng bằng mà bị nhấc bổng lên.

“Á—!”

“Thả tôi ra!”

Lộ Giai hét lên kinh hãi, mọi thứ trong tầm mắt cô quay ngoắt 180 độ, mái tóc đen dài của cô buông thõng xuống, bụng cô đập mạnh vào thứ gì đó cứng rắn.

— Phoenix đã bế cô vắt ngang qua vai anh!

Đúng lúc đó, thang máy mở ra. Phoenix vác Lộ Giai đang vùng vẫy không ngừng bước vào thang máy, nhấn tầng nơi họ ở. Cửa thang máy từ từ đóng lại, chặn lại ánh nhìn từ camera bên ngoài.