Vạn Người Ghét Ở Chương Trình Thi Đại Học Bạo Hồng

Chương 10

Hà Hạn Ngư vội xua tay, chữa lại: "Không đâu, thầy Tiêu đẹp trai hơn tôi nhiều lắm. May mà tôi không phải trợ lý của thầy ấy, nếu không mỗi ngày đều thấy vẻ đẹp cấp độ kim cương ấy lóe sáng trước mặt, chắc mắt tôi bị mù mất."

Cố Trạch Dã: "…………"

Sao mà Hà Hạn Ngư có thể thản nhiên nói ra mấy lời ngượng chín mặt thế này? Chẳng lẽ da mặt dày là một kỹ năng cơ bản của nghệ sĩ?

Cố Trạch Dã thở dài: "Hà Hạn Ngư, cậu không nên tham gia show này, cậu nên đi làm fan cuồng của Tiêu Tình Hạc."

Hà Hạn Ngư phản đòn: "Thì là vì tôi không có cơ hội gặp anh ấy mà? Nếu tôi được gặp anh ấy, tôi nhất định sẽ—"

"Cúi lạy anh ấy à?"

Hà Hạn Ngư tao nhã đảo mắt, "Nói với anh ấy rằng tôi ngưỡng mộ anh ấy đến mức nào."

Đạo diễn Quách mãi chưa bắt đầu phần tiếp theo của chương trình.

Hà Hạn Ngư tranh thủ đi vào nhà vệ sinh.

Trên đường trở về, cậu nghe thấy tiếng hét của các bạn đồng học, như thể họ phát điên lên.

Âm thanh to đến mức dường như có thể làm sập tòa nhà này.

Hà Hạn Ngư bước nhanh tới cửa sau, nhìn lên bục giảng, cả người sững sờ.

Cậu có nhìn nhầm không?

Tiêu Tình Hạc?

Giáo viên chủ nhiệm lại là Tiêu Tình Hạc!

Thảo nào hôm qua gặp đạo diễn Quách trước cửa Thiên Thành, thì ra là ông ấy mời Tiêu Tình Hạc đến giải cứu!

Phải tốn bao nhiêu tiền mới có thể mời được ngôi sao hạng A nổi tiếng nhất trong làng giải trí hiện nay cơ chứ!

Hà Hạn Ngư không thể ngờ, Tiêu Tình Hạc lại đột ngột xuất hiện, trở thành giáo viên chủ nhiệm của cậu.

Cố Trạch Dã nhìn thấy Hà Hạn Ngư, ánh mắt hổ phách như đang ngập tràn mưu mô. Anh ta giơ tay cao giọng nói: "Thưa thầy chủ nhiệm, Hà Hạn Ngư muốn tỏ tình với thầy!"

Hà Hạn Ngư vội vàng chạy đến, đưa tay bịt miệng Cố Trạch Dã, dùng ánh mắt cảnh cáo anh đừng gây rối.

May mà trong lớp đang rất ồn ào, hầu hết học sinh đều lần đầu gặp Tiêu Tình Hạc ngoài đời, nhảy nhót la hét như điên, không ai để ý đến tiếng ồn của họ.

Tiêu Tình Hạc ra hiệu, cả lớp lập tức im lặng. Anh viết ba chữ "Tiêu Tình Hạc" lên bảng bằng phấn trắng. Chữ viết của anh như rồng bay phượng múa, mượt mà như mây nước.

"Chào các em, thầy tên là Tiêu Tình Hạc, là giáo viên chủ nhiệm của các em." Sau tràng pháo tay nồng nhiệt, Tiêu Tình Hạc nghiêm túc nói, "Các em, kỳ thi đại học sắp đến. Trong hơn ba tháng tới, các em sẽ đối mặt với quãng thời gian khó khăn nhất trong đời. Hãy dốc hết sức mình, cùng với hàng triệu thí sinh khác trên cả nước, cố gắng đạt được kết quả tốt và vào ngôi trường đại học mà mình mong muốn."

Ngay sau khi anh nói xong, tấm vải đỏ ở bên phải bảng rơi xuống, một màn hình hiện lên. Trên đó viết——  Chỉ còn lại 101 ngày nữa đến kỳ thi đại học.

Bầu không khí trong lớp lập tức trở nên nặng nề.

Kỳ thi đại học gần như gắn liền với mọi gia đình ở Trung Quốc. Một kỳ thi quyết định cả cuộc đời. Là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời, kỳ thi đại học chiếm một vị trí không thể thay thế trong lòng người dân Trung Quốc. Đặc biệt với những người nổi tiếng như Cảnh Sâm, Giang Bạch, Tào Nhược Hy, điểm thi của họ còn thu hút sự quan tâm của toàn quốc.

Năm nay là năm đầu tiên áp dụng "nghệ thuật mới", các trường như Học viện Điện ảnh Bắc Kinh hay Trung Quốc đều xét tuyển theo tiêu chí "văn qua chuyên xếp hạng". Mặc dù các trường đại học đã thêm phương thức tuyển sinh ngoại lệ, cho phép giảm bớt yêu cầu về điểm văn hóa, nhưng điều kiện là trường chưa tuyển đủ. Nếu đã đủ, thí sinh nghệ thuật có thể đối mặt với nguy cơ không có trường nào nhận.

Đạo diễn Quách bắt đầu điều hành chương trình: “Bây giờ bắt đầu tiết sinh hoạt lớp đầu tiên của kỳ này.”

Tiêu Tình Hạc nhìn các học sinh bên dưới mỉm cười nhẹ nhàng: "Ngoài Cảnh Sâm và Nhược Hy, các em đều là lần đầu gặp thầy nhỉ? Để các em hiểu rõ hơn về thầy, thầy có thể trả lời ba câu hỏi. Có ai muốn hỏi không?"

Cảnh Sâm là người đầu tiên giơ tay: “Thầy Tiêu, em có thể hỏi tại sao thầy lại tham gia chương trình này không?”

Kể từ khi ra mắt, Tiêu Tình Hạc luôn chuyên tâm vào sự nghiệp diễn xuất. Đây là lần đầu tiên anh tham gia một chương trình thực tế.

Anh suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Bởi vì nhiều năm trước, thầy cũng giống các em, đứng trước ngã rẽ của kỳ thi đại học. Thầy hiểu rất rõ ý nghĩa của hai chữ ‘kỳ thi đại học’. Vì vậy, khi đạo diễn Quách mời thầy tham gia chương trình này, đúng lúc thầy cũng có thời gian, nên thầy đã đến đây. Được rồi, câu hỏi tiếp theo.”