Tối hôm đó, #Ninh Thời Việt là con trai của ảnh hậu Ninh Phỉ# bất ngờ lên top 1 tìm kiếm, kèm theo chữ “bùng nổ”.
Ban đầu các fan còn lo lắng thần tượng của mình dính vào scandal nhưng lập tức trở nên tự hào, cho rằng Ninh Thời Việt thừa hưởng nhan sắc và tài năng của ảnh hậu nên mới trẻ tuổi đã xuất sắc đến vậy.
Dư luận phản đối cũng nhanh chóng xuất hiện, cho rằng chẳng trách Ninh Thời Việt có thể nổi tiếng nhanh chóng hóa ra là nhờ mẹ mình – một ảnh hậu – giúp mở đường trong giới.
Điều mà mọi người không biết là thực ra trước đây ngay cả trong ngành cũng không mấy ai biết Ninh Thời Việt là con trai của Ninh Phỉ.
Là Ninh Thời Việt tự mình kiên quyết muốn giấu kín mối quan hệ này, hy vọng có thể dựa vào khả năng của bản thân để bước chân vào showbiz, nếu không thì với mối quan hệ của Ninh Phỉ trong giới, cậu không cần phải qua thi tuyển chọn để ra mắt.
So với Ninh Thời Việt, diện mạo của Ninh Dụ Huyên và Ninh Phỉ lúc trẻ gần như là từ một khuôn đúc ra.
Đều là khuôn mặt nhỏ xinh với các đường nét hoàn hảo, đúng chuẩn ba phần trên, năm phần dưới, đẹp đến mê hồn.
Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là đuôi mắt của Ninh Dụ Huyên so với mẹ có phần xếch hơn, tăng thêm vài phần quyến rũ.
Đáng tiếc khi Ninh Dụ Huyên tham gia bộ phim truyền hình trước đây, chuyên gia trang điểm lại áp dụng kiểu trang điểm mạng xã hội không phù hợp làm phá vỡ tỉ lệ ngũ quan vốn đã hoàn hảo của cô, khiến cô trông giống như đã qua chỉnh sửa.
Giữa một loạt bình luận ngỡ ngàng, Ninh Dụ Huyên mỉm cười nhìn vào ống kính: “Chào mọi người, tôi là Ninh Dụ Huyên, con gái của cô Ninh.”
[Cứu với, cười lên còn đẹp hơn nữa!]
[Tôi thừa nhận trước đây mình đã vội vàng, chỉ với nhan sắc này, tính cách có tệ cũng vẫn chịu được!]
Ba người đã giới thiệu xong, nhân viên tiếp tục đẩy tiến độ chương trình: “Nghe nói hôm nay cô Ninh chuẩn bị vài món sở trường, giờ cũng không còn sớm, chi bằng cho mọi người thưởng thức tay nghề đi?”
Ninh Phỉ mỉm cười dịu dàng: “Ừ, tôi dự định làm một món cá vược mà Huyên Huyên thích ăn, món cà tím mà Tiểu Việt thích, thêm một đĩa rau xào và một bát canh trứng.”
Mặc dù là Ninh Phỉ vào bếp làm bữa trưa nhưng để có hiệu quả quay phim, dĩ nhiên Ninh Dụ Huyên và Ninh Thời Việt cũng phải vào giúp đỡ.
Phòng bếp trong biệt thự nhà họ rất rộng rãi, đủ cho ba người và hai nhân viên quay phim cùng vào.
Cá vược đã được sơ chế sẵn, đặt trên đĩa để ướp.
Ninh Dụ Huyên đi bóc tỏi, còn Ninh Thời Việt bắt đầu cắt hành và gừng.
Ninh Phỉ lấy ra một cái bát, dùng các gia vị để pha nước sốt kho.
Ninh Thời Việt liếc nhìn nước sốt, tiện hỏi: “Mẹ định kho cá à?”
“Ừ.” Ninh Phỉ đổ rượu gia vị vào bát: “Mẹ biết con thích hấp hơn, lần sau mẹ sẽ làm cho con.”
Ninh Dụ Huyên bóc xong một tép tỏi, lại gần: “Ninh Thời Việt, nhiều năm vậy rồi, em vẫn chưa quen ăn cá vược kho sao?”
Khóe miệng Ninh Thời Việt giật giật, không kìm được đáp: “Nhiều năm vậy rồi, chẳng phải chị cũng không quen ăn cá hấp à?”
Ninh Dụ Huyên hùng hồn đáp: “Chị hơn em hai tuổi, thời gian ăn cá cũng lâu hơn em hai năm, dĩ nhiên là em phải quen theo chị rồi.”
Ninh Thời Việt: “…”