Nghe Lời Mẹ Hào Môn Thì Sao Chứ?!

Chương 4: Ai bảo tôi vội?

Trong khi đó, trên chiếc xe đưa đón.

Ninh Thời Việt cau mặt hỏi: “Còn bao lâu nữa đến giờ ghi hình?”

Trợ lý Đinh Viêm nhìn đồng hồ: “Thời Việt, cậu đừng vội! Livestream bắt đầu lúc mười một giờ rưỡi, chúng ta còn khoảng năm phút nữa là đến nơi, chắc chắn sẽ kịp mà!”

Ninh Thời Việt liếc mắt nhìn Đinh Viêm: “Ai bảo tôi vội?”

“Đúng, đúng rồi, không vội.” Đinh Viêm không dám cãi lời nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: Theo cậu ba năm nay, chẳng lẽ tôi còn không hiểu rõ à?

Đừng nhìn vẻ ngoài Ninh Thời Việt có vẻ không quá thân thiết với gia đình, thực chất cậu lại rất coi trọng người thân.

Lần này khi Ninh Phỉ đột nhiên nói muốn cậu xuất hiện trong tập mở đầu của “Mẹ Yêu Dấu”, Ninh Thời Việt đành đẩy buổi thử vai cho một bộ phim truyền hình đã lên lịch từ trước, thậm chí còn cãi nhau một trận với quản lý vì chuyện đó.

Bộ phim ấy là chuyển thể từ một IP lớn, lại được một đạo diễn nổi tiếng trong ngành thực hiện, ai cũng tin rằng khi phát sóng, bộ phim chắc chắn sẽ nổi tiếng.

Dù với vị thế của Ninh Thời Việt không chắc sẽ được vai, nhưng cơ hội hiếm có thế này, bao nhiêu người muốn thử vai còn xếp hàng không tới lượt, vậy mà cậu nói không đi là không đi.

Không chỉ vậy, Ninh Thời Việt còn dặn mọi người không được để Ninh Phỉ biết về buổi thử vai, trợ lý hiểu rằng cậu không muốn để mẹ mình cảm thấy áy náy.

Sáng nay lịch trình vừa kết thúc, thậm chí Ninh Thời Việt không uống một ngụm nước đã hối thúc Đinh Viêm cùng cậu lên xe chạy về nhà.

Rõ ràng thời gian còn rất dư dả, nghỉ ngơi một chút rồi đi cũng kịp.

Chiếc xe đưa đón rẽ vào khu biệt thự, đi qua hai khúc quanh rồi từ từ dừng lại.

Ninh Thời Việt dặn dò vài câu với trợ lý trên xe, sau đó bước đến trước biệt thự rồi mở cửa.

Vừa vào đến nơi, ánh mắt cậu bắt gặp ánh mắt Ninh Dụ Huyên.

Ninh Dụ Huyên nhìn về phía cậu, khẽ nhếch môi cười: “Mẹ vào phòng trang điểm lại rồi, sẽ ra ngay thôi.”

Ninh Thời Việt hơi sững lại.

Kể từ khi hai người cãi nhau tháng trước, đây là lần đầu tiên Ninh Dụ Huyên chủ động nói chuyện với cậu, chưa kể còn nở một nụ cười như thế.

Sau phút ngạc nhiên, cảm xúc mơ hồ trong lòng Ninh Thời Việt nhanh chóng chuyển thành khó chịu.

Vui vẻ thế này, đoán cũng biết là tên trai họ Cố lại vừa nói lời ngon ngọt gì đó với cô rồi.

“Em đi thay đồ.” Ninh Thời Việt nói, trên người vẫn mặc bộ vest khi chạy lịch trình.

Cậu quay người bước vào phòng mình, không thèm liếc Ninh Dụ Huyên lấy một cái.

Hai phút sau, Ninh Phỉ trang điểm xong bước ra: “Huyên Huyên, con xem, trang điểm của mẹ không có vấn đề gì chứ?”

Ninh Dụ Huyên chăm chú quan sát, trấn an: “Không có vấn đề gì đâu, rất đẹp!”

Ninh Phỉ thở phào nhẹ nhõm.

Ninh Thời Việt bảo vào thay đồ nhưng lại ở trong phòng mãi không chịu ra.

Ninh Phỉ hiểu tính con trai mình, hồi nhỏ đã ít nói, lớn lên lại càng khó chiều hơn.

Giờ chắc là nghĩ ra ngồi ở phòng khách cùng mẹ và chị gái sẽ thấy ngượng nên ở luôn trong phòng đợi thêm chút nữa.

Sau khi chờ một lúc, cửa biệt thự vang lên tiếng gõ, đạo diễn phụ trách và nhân viên của chương trình dẫn theo thiết bị bước vào.

Chương trình chọn hình thức kết hợp giữa livestream và bản dựng cắt gọn, khán giả trong phòng livestream đã chờ từ sớm và đang hào hứng bình luận.