Đất Hoang Toàn Cầu: Hầm Trú Ẩn Nâng Cấp Không Giới Hạn

Chương 31: Hấp Thụ Lõi Hư

[Thông báo]: Thời gian phát sóng trực tiếp của bạn đã vượt quá 15 phút, phần thưởng tiếp tế ngẫu nhiên sẽ được gửi vào ngày trước khi xảy ra thảm họa tiếp theo.

Nghe thấy thông báo từ bảng điều khiển, Tô Mặc lập tức vào giao diện quản lý và tắt buổi phát sóng.

Mỗi hành động trong buổi livestream đều bị hàng tỷ người giám sát. Nếu vẫn đang ở thời kỳ văn minh, có lẽ anh sẽ bật cười sung sướиɠ vì độ nổi tiếng của mình. Nhưng ở trong thời kỳ tận thế ăn thịt người này, càng phơi bày nhiều thông tin, càng mang lại nhiều nguy hiểm.

Anh nhanh chóng đến vị trí nơi gã mặt sẹo đã ngã xuống, lặng lẽ quan sát.

“Chà, những kẻ này đúng là phiền phức thật.”

Gϊếŧ người chỉ cần bóp cò, nhưng xử lý thi thể lại là vấn đề nan giải. Đêm mưa thì còn tạm ổn vì mùi không lan xa, nhưng nếu để đến khi trời nắng, chỉ một hai ngày là đám sinh vật biến dị sẽ kéo đến. Thậm chí nếu không cẩn thận còn có thể bùng phát dịch bệnh.

Mở bảng chế tạo, Tô Mặc chế ra một cây giáo đá, cố kìm nén cảm giác buồn nôn khi dùng mũi giáo móc vào áo của gã mặt sẹo để kéo lê xác hắn đi. Vào thời kỳ văn minh, ngay cả gϊếŧ gà anh còn sợ, không ngờ vừa đến thế giới tận thế này đã phải xử lý năm mạng người.

Dù những kẻ này là thổ phỉ, nhưng các quan niệm đạo đức từ thời văn minh vẫn có phần kiềm chế bản năng của anh.

“Ơ, đây là gì?”

Khi kéo thi thể gã mặt sẹo sang một bên, Tô Mặc phát hiện một tấm giáp rùa phát ra ánh sáng nhè nhẹ nằm ở vị trí hắn ngã xuống.

“Đây chẳng phải là lõi của căn cứ an toàn lúc đầu sao?”

Tô Mặc phấn khởi nhặt tấm giáp rùa lên và xem xét đặc tính của nó.

[Lõi Căn Cứ An Toàn Hư Hỏng]

- Liên kết với người chơi, sau khi đặt sẽ gắn liền với vị trí cố định trên mặt đất và không thể di chuyển.

- Nếu người chơi phá hủy căn cứ của mình, lõi sẽ tự động trở về trạng thái hư hỏng và không thể tái sử dụng trước khi sửa chữa.

- Khi người chơi chết, toàn bộ vật phẩm sẽ được lưu trữ bên trong lõi căn cứ.

[Thông báo]: Đã phát hiện người chơi sở hữu lõi căn cứ hoàn chỉnh. Có muốn hấp thụ lõi hư hỏng này không?

“Thật không ngờ có thể hấp thụ được lõi căn cứ của người khác!”

Nhìn vào đặc tính của lõi trên bảng điều khiển, Tô Mặc vội vàng đến gần các thi thể khác. Đúng như dự đoán, dưới xác của gã đeo kính và gã mặt rỗ cũng có một lõi căn cứ hư hỏng.

Đến thi thể của gã chuột, lần này, Tô Mặc tìm thấy một lõi căn cứ hoàn chỉnh chưa từng được sử dụng.

“Tuyệt vời!”

Nhìn bốn lõi căn cứ – ba hư hỏng và một hoàn chỉnh – Tô Mặc mỉm cười hài lòng.

“Đúng là ‘ngựa không ăn cỏ đêm không béo, người không trúng của lạ không giàu’. Mấy tên này đã cướp bóc bao nhiêu người vô tội, giờ bị hạ dưới tay mình, cũng coi như nghiệp báo.”

Anh cất cả bốn lõi vào ba lô, rồi nhanh chóng tiến đến hồ nước mưa axit và bắt đầu đào hố.

Với phần thưởng vừa đạt được, dù phải làm việc dưới trời mưa tối mịt, Tô Mặc cũng thấy nhẹ nhõm hơn. Anh thậm chí còn mong mau chóng xử lý xong thi thể để trở về khu tránh nạn và xem xét các lõi căn cứ.

Cơn mưa lớn trong ngày đã làm đất mềm hơn nhiều. Sau hơn nửa tiếng, Tô Mặc đã đào được một hố rộng hai mét, dài hai mét và sâu một mét.

Anh từ từ dùng giáo đá để đẩy xác từng tên vào trong hố, rồi quay lại chỗ thi thể Hoàng Bưu.

Hoàng Bưu giờ đây đã chết hẳn, chỉ để lại trên mặt đất một dấu tay sâu hoắm.

Dùng giáo kiểm tra lại, Tô Mặc phát hiện thêm một lõi căn cứ hư hỏng dưới thi thể hắn.

“Các người đã vất vả đến tận đây để ‘biếu’ đồ cho tôi, tôi cũng sẽ không để các người phải phơi xác ngoài đồng. Hãy làm người tử tế trong kiếp sau nhé.”

Khuôn mặt của Hoàng Bưu đã bị mưa axit ăn mòn đến biến dạng, trông chẳng khác nào xác sống trong phim tận thế của Mỹ, đáng sợ vô cùng. Không dám nhìn lâu, Tô Mặc dùng giáo đá móc vào áo mưa của hắn, kéo lê xác đến bên cạnh hố.

Sau khi đặt thi thể của Hoàng Bưu xuống hố cùng các xác khác, anh bắt đầu lấp đất.

Dưới cơn mưa, năm thi thể từ từ chìm vào lòng đất, vĩnh viễn nằm lại nơi đây.

Làm xong mọi thứ, anh cắm một cành cây làm dấu, rồi quay về miệng đường hầm bí mật.

Lối vào đường hầm lát bằng tấm ván gỗ rất tiện lợi khi sử dụng, nhưng lúc này nước đã bắt đầu thấm vào bên trong. Quan sát địa hình lối vào, Tô Mặc lập ra một kế hoạch:

“Nếu muốn đi xa, đi từ đây là lựa chọn tốt, có lẽ nên nâng cấp thêm.”

Anh nghĩ đến hệ thống sinh tồn và bảng nâng cấp hiện lên.

[Lối Ra Vào]

- Mô tả: Lối ra vào đã được thông suốt

- Hướng nâng cấp: Lối an toàn

- Tùy chọn: Mở rộng (20), Chất liệu (40), Độ bền (200), Cửa hầm (40)

- Giới thiệu: Thỏ khôn có ba hang!

“Nâng cấp cửa hầm... thành cửa đá là ổn, mình vẫn còn nhiều đá trong kho.”

Vừa thêm đá, số điểm sinh tồn giảm nhanh chóng. Đến khi còn lại 20 điểm, yêu cầu đã được đáp ứng.

“Chọn nâng cấp cửa hầm.”

Tiêu tốn 20 điểm sinh tồn, một tia sáng xanh từ người Tô Mặc bắn ra, và chỉ trong vài giây, cánh cửa gỗ đã biến thành cửa đá kín khít như cửa chính của khu tránh nạn, không còn khe hở nào cho nước mưa xâm nhập.

Anh lấy xẻng đắp lại một lớp đất lên cánh cửa, hài lòng trở về cửa chính của khu tránh nạn.

Lối thoát bí mật này, ngoài việc ra ngoài hay tấn công, Tô Mặc quyết định sẽ không dùng đến. Để dành làm con át chủ bài là tốt nhất!

Đến trước cửa chính, nhìn bức tường trơ trọi vì bị đào khoét suốt mấy tiếng đồng hồ, Tô Mặc bật cười.

“Thế cũng tốt, tạm thời cứ để nguyên vậy. Đợi mưa ngừng sẽ sửa sang lại một chút.”

Anh quan sát kỹ chỗ đất bị đào rồi gọi lớn:

“Oreo, mở cửa! Anh về rồi đây!”

Ngay sau tiếng gọi, từ bên trong vang lên tiếng cào cửa ầm ĩ, rồi một khe hở xuất hiện khi cánh cửa được đẩy ra.

Chú chó láu cá Oreo thận trọng nhìn qua khe cửa một lúc rồi mới nhường lối cho Tô Mặc bước vào.

“Cậu nhóc thông minh thật đấy.”

Do mặc áo mưa nên Tô Mặc không thể vuốt ve đầu Oreo, anh ra hiệu cho nó đứng tránh xa rồi mới đóng cửa lại, cởi bỏ áo mưa ở góc phòng.

Trong kế hoạch tác chiến vừa qua, Tô Mặc đã chuẩn bị hai phương án:

Phương án A là tấn công bất ngờ từ cửa sau, nhân lúc đối phương không đề phòng mà tiêu diệt chúng.

Phương án B, nếu không có cơ hội, sẽ để Oreo gây tiếng động để thu hút đối phương, tạo cơ hội tấn công.

Chỉ tiếc là đám người này toàn những kẻ yếu ớt, vừa không có sức chiến đấu lại chẳng có chút cảnh giác, hoàn toàn không nghĩ rằng Tô Mặc sẽ bất ngờ xuất hiện từ phía sau để đánh úp.

Sau khi cởϊ áσ mưa, Tô Mặc ngồi xuống ghế gỗ, nhìn không gian bên trong căn cứ bằng đá sáng rực ánh lửa. Ở bên cạnh, Oreo đang nhảy lên bàn, làm nũng đòi được quan tâm.

Trong phút chốc, Tô Mặc cảm thấy bình yên vô cùng.

Thật khó tin.

Một giờ trước, anh còn là người bình thường, vừa mới xuyên không đến thế giới hoang tàn này, cố gắng vật lộn để sống sót. Vậy mà chỉ một giờ sau, anh đã thành người gánh trên vai năm mạng người, như một hiệp khách hành đạo giữa thời tận thế.

Lấy các chiến lợi phẩm ra, Tô Mặc cẩn thận bọc tấm giáp rùa trong một mảnh vải và bắt đầu lau chùi. Mỗi một lõi căn cứ có hình dạng của tấm giáp rùa với thiết kế cổ kính, được Tô Mặc lau sạch sẽ đến mức sáng bóng như ngọc.

Sau khi đã lau xong các lõi căn cứ, Tô Mặc nhặt lên một trong những lõi hư hỏng đầu tiên mà anh nhặt được, tập trung tinh thần và kích hoạt tính năng hợp nhất trên bảng điều khiển.

“Vậy thì, hãy bắt đầu với lõi hư hỏng này trước.”