Nam người chơi đang cầm gậy phép, chắc là pháp sư.
Nhưng trong trò chơi cũng có Triệu Hồi Sư và Trị Liệu Sư dùng gậy phép, nên không biết trò chơi thiết kế như thế nào.
Cả hai cùng gật đầu.
Tô Hiểu Diệp đáp: “Em chọn Trị Liệu Sư, còn A Thần là Pháp Sư hệ băng. Các kỹ năng thì thiếu, ngay cả kỹ năng chiến đấu cũng không đủ, không còn chỗ nào để trang bị kỹ năng sinh hoạt nữa.”
Hóa ra băng lụa đó là pháp khí của Trị Liệu Sư.
Ngũ Thần ở bên cạnh phân tích: “Về sau chắc chắn sẽ mở thêm ô kỹ năng, nhưng đến năm ô... thì quá phi thực tế.”
Thực sự là hơi quá.
“Tôi và Hiểu Diệp định sẽ tập trung vào các kỹ năng chiến đấu, cần gì thì có thể tìm người chơi có kỹ năng sinh hoạt để mua.”
Đây cũng là một cách phát triển hợp lý, chỉ là hướng đi của mỗi người chơi sẽ khác nhau.
“Chị chọn nghề gì vậy?” Tô Hiểu Diệp hỏi.
Trò chơi mặc định không hiển thị thông tin người chơi, trừ khi họ tự mở quyền truy cập.
Nhậm Du: “Xạ Thủ!”
Ngũ Thần: “Cũng khá đấy.”
Ban đầu, hai người họ định đi nhưng khi thấy Nhậm Du chuẩn bị thu thập thì lại cảm thấy tò mò nên dừng lại xem.
Nhậm Du thực sự không thoải mái khi có người khác đứng cạnh mình lúc kích hoạt âm thanh đặc biệt của nhân vật, cảm giác xấu hổ vô cùng.
Nhưng cặp đôi này dường như không nhận ra điều đó, giống như cách họ vô tư thể hiện tình cảm lúc nãy vậy. Ánh mắt tò mò của họ rất thẳng thắn, khiến Nhậm Du ngại ngùng không đuổi khéo được, cô đành dùng kỹ năng một cách lúng túng, lẩm bẩm và bắt đầu thu thập.
Tô Hiểu Diệp thì thầm: “Hóa ra thu thập cũng có âm thanh đặc biệt của nhân vật sao?”
Khi cô ấy sử dụng kỹ năng trị liệu, chỉ có âm thanh của kỹ năng, không phải của nhân vật. Nhưng khi bạn trai cô tung băng cầu, miệng lại tự động phát ra âm thanh "ha," ban đầu cô còn tưởng Ngũ Thần cố tình, sau đó mới biết là không kiểm soát được, giống như khi đi đường có tiếng bước chân "lộc cộc." vậy.
Ngũ Thần gật đầu: “May mà mình không chọn kỹ năng sinh hoạt... Nghe có vẻ hơi xấu hổ, hái quả mà cũng phải hô khẩu hiệu.”
Nhậm Du: ... Vậy các người nghe đủ chưa?
"Đi nào, chúng ta đi đánh quái thôi." Ngũ Thần định dắt bạn gái rời đi.
"Ừ, lúc đó em sẽ hồi máu cho anh." Tô Hiểu Diệp ôm lấy cánh tay bạn trai, ngọt ngào nói.
“À này…”
Nhậm Du vừa hoàn thành thu thập, không rảnh để xấu hổ bèn gọi cặp đôi lại và mỉm cười hỏi: “Có muốn mua thuốc hồi lam không?”
Không thể để họ nghe âm thanh đặc biệt của cô miễn phí chứ, ít nhất cũng phải trả giá một chút gì đấy.