Quý Phi Tự Mình Tu Dưỡng

Chương 5

Lúc Thanh Uẩn nhắc đến Phương Kỳ An, ta chỉ coi như lời ong tiếng ve, nghe vào tai trái lọt ra tai phải, chưa từng để trong lòng, hiện tại nhìn thấy người mới xem như đúng với cái tên.

Phương Kỳ An là một kẻ to gan, thấy ta không nói gì, hắn lại lên tiếng nhắc nhở ta lần nữa, rằng bậc thang này quá trơn trượt, mời ta lùi về phía sau một bước.

Hiếm khi được gặp được một nội thị to gan như vậy, ta khẽ cười một tiếng, nghĩ nghe nhiều tiếng nhạc lễ này cũng không thú vị, nên định xoay người trở về nội điện.

Thanh Uẩn ở bên cạnh thấy ta xoay người, liền nhanh nhẹn đứng dậy đỡ lấy ta.

Ánh mắt cùa ta và Phương Kỳ An chạm nhau rồi tách ra, trước khi bước vào cửa điện ta đột nhiên dừng bước, cúi đầu nhìn Phương Kỳ An, nói:

“Sau này ngươi vào nội điện hầu hạ đi.”

Lần này ta ngã không nhẹ, thái y nói vết thương trên trán nhất định phải chăm sóc thật tốt, mỗi ngày phải bôi thuốc, thức ăn cay một chút cũng không được ăn, nếu không sau này sẽ để lại sẹo.

Sau khi nghe thái y nói, Thanh Uẩn sợ trên mặt ta sẽ bị sẹo, ngày nào cũng không quên bôi thuốc cho ta, còn lẩm bẩm quở trách ta luôn bất cẩn như vậy, làm tổn thương chính mình, cũng khiến cho nàng đau lòng.

Thanh Uẩn lớn hơn ta một tuổi, cùng ta lớn lên, nàng vào viện tử của ta lúc ta tám tuổi, mấy năm qua người xung quanh ta cứ đến rồi đi, chỉ có Thanh Uẩn vẫn luôn ở bên cạnh ta.

Nàng lải nhải tên ta, ta cũng không tức giận, chỉ ngẩng đầu lên mặc cho nàng nhẹ nhàng bôi thuốc cho ta.

Hôm đó ta thuận miệng điều Phương Kỳ An vào nội điện, hắn không to gan như lúc đầu nữa, lúc nào cũng có vẻ câu nệ hơn rất nhiều, lúc Thanh Uẩn bôi thuốc cho ta, hắn liền hơi khom lưng đứng ở bên cạnh bưng đĩa thuốc giúp Thanh Uẩn.

Vết thương này ta không cảm thấy đau lắm, chỉ là trông có hơi đáng sợ một chút.

Nhưng cũng bởi vì vết thương này, Tề Chiêu miễn cho ta đi vấn an, bảo ta tạm thời không cần tới Ninh Dương cung của hoàng hậu, mọi việc đều gác lại cho đến khi ta dưỡng thương xong, làm cho ta trở thành kẻ nhàn rỗi.

Những phi tần khác thì không thể bỏ lễ, sau khi đi vấn an hoàng hậu xong, thỉnh thoảng sẽ đến Trúc Lan cung của ta ngồi một lát, nhưng cũng không dám nhắc tới hai chữ hoàng hậu trước mặt ta.

Lúc còn ở Đông cung, bọn họ ai nấy đều rất thông minh, hiện giờ trở thành hậu phi, bọn họ lại càng cẩn thận hơn.