Phản Diện Trói Định Hệ Thống Công Lược Luôn Muốn Khử Ta

Chương 10: Nơi này đông người, không tiện ra tay

May mắn là chẳng bao lâu sau, có người mới xuất hiện và thu hút hết sự chú ý của đám đông.

Phù Dạ, đệ tử nhập môn từ khi còn nhỏ, có danh vọng cao trong tông môn, bình thường rất ít khi xuất hiện ở diễn võ trường, bởi võ kỹ và thân pháp đều có giáo tập chuyên môn hướng dẫn.

Nhưng hôm nay, hắn lại đến đây thị sát.

Được tiếp xúc với Phù Dạ là cơ hội hiếm có, chỉ trong chốc lát, mọi người đã nhanh chóng trở về chỗ, từng người đứng thẳng hơn bình thường.

Diệp Mạt lẳng lặng giấu mình trong đám đông, nghĩ rằng sắp tới sẽ là màn kịch giữa phản diện và nam chính, nào ngờ ngay lúc đó, âm thanh máy móc của hệ thống lại vang lên trong đầu nàng.

[Kích hoạt nhiệm vụ công lược thứ ba: Chỉ dạy công pháp cho đối tượng công lược, khiến nàng tin tưởng ký chủ.]

Ngay sau đó, Diệp Mạt vô tình lại bắt gặp ánh mắt của Phù Dạ.

Giáo tập đang nói chuyện gì đó với Phù Dạ, nhưng vừa khi nhiệm vụ công lược hiện lên, Phù Dạ liền tỏ vẻ không muốn tiếp tục tiếp chuyện với giáo tập. Sau khi nói thêm vài câu, hắn nhìn về phía nhóm đệ tử mới gia nhập nội môn, trong đó có Tiêu Tinh Thần, rồi ánh mắt dừng lại ở hướng Diệp Mạt đang đứng, lông mày khẽ nhíu.

Đây không phải là biểu cảm quen thuộc của hắn, nhưng nhìn thấy Phù Dạ nhíu mày, Diệp Mạt cảm giác tim mình lạnh toát đi một nửa.

Trong phút chốc, nàng không biết hệ thống công lược đang hành hạ mình hay là đang tra tấn Phù Dạ nữa.

Nhưng giờ đây, Diệp Mạt chỉ có thể cố gắng tiếp tục tập luyện, vì quá căng thẳng nên nàng càng phạm lỗi nhiều hơn.

[Nơi này đông người…]

Ý nghĩ của Phù Dạ ngắt ngang nửa chừng, nhưng trong đầu Diệp Mạt đã tự động bổ sung phần còn lại.

Nơi này đông người, không tiện ra tay.

Lòng nàng lại lạnh thêm một tầng.

Nhưng lần này, Phù Dạ không hề nghĩ như vậy, hắn nhìn Diệp Mạt hai giây rồi cụp mắt xuống. Hai nhiệm vụ trước đều hoàn thành dễ dàng, hệ thống chẳng trao thưởng gì cả.

Nhiệm vụ lần này không tiện động thủ là một chuyện, nhưng hắn cũng đã không ra tay trong hai nhiệm vụ trước, đến lúc này Phù Dạ cũng không còn hứng thú lắm.

Thay vì gϊếŧ Diệp Mạt, hắn càng muốn thử xem hệ thống có thể làm gì với mình nếu không hoàn thành nhiệm vụ.

Ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu, không hề hiện lên như một tiếng lòng.

Hắn vẫn tuần tra như thường lệ, đi qua hàng ngũ đệ tử, khi đến gần Diệp Mạt, chỉ liếc nhìn nàng một cái. Vừa thu ánh mắt về, hắn liền cảm thấy tay áo bị kéo lại.

Khi nhìn qua, hắn chỉ thấy thiếu nữ cúi đầu vì căng thẳng, giọng nói ngắt quãng vì hồi hộp, âm lượng cũng nhỏ nhẹ.

“Chuyện là… sư huynh, động tác này ta còn nhiều chỗ chưa hiểu rõ, mong sư huynh chỉ giáo…”

Phù Dạ: “…”

Hắn nhìn thiếu nữ trước mặt, ánh mắt dần trở nên thâm sâu.

Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên trước hành động táo bạo của Diệp Mạt, ánh mắt nhìn nàng dần thay đổi.

Rất nhanh, Diệp Mạt nghe thấy những tiếng lòng khác nhau của họ.

[Thật xảo quyệt!]

[Ta cũng muốn được sư huynh chỉ dạy trực tiếp!]

[A a a! Quả nhiên nên mạnh dạn một chút, đây là cơ hội học hỏi hiếm có!]

[Không ngờ sư tỷ Diệp Mạt lại có tinh thần cầu tiến đến vậy.]