Ánh nến đỏ rực hắt lên khuôn mặt thiếu niên đang ngồi ngay ngắn trên giường cưới. Tấm khăn voan đỏ che khuất tầm nhìn, Giang Lăng khó chịu lắc lắc đầu, tua rua trên khăn voan cũng khẽ đung đưa theo.
Cái gì thế này?
Giang Lăng đưa tay giật phăng khăn voan, trước mắt toàn một màu đỏ rực, sau khi nhìn rõ cảnh vật xung quanh, đôi mắt hạnh trợn tròn xoe.
"Thái tử phi nương nương, sao người lại tự mình gỡ khăn voan xuống vậy?" Một cung nữ đang thu dọn đồ đạc thấy thiếu niên làm vậy, vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Thái tử phi? Giang Lăng nắm chặt khăn voan, đầu óc có chút mụ mị.
Thái tử phi cậu biết, là vợ cả của thái tử trong xã hội phong kiến của loài người, nhưng mà, cậu không phải là đang độ kiếp thất bại sao? Sao lại biến thành thái tử phi? Hơn nữa, thế giới của cậu chẳng phải đã bước vào xã hội hiện đại rồi sao? Nhìn bày trí cổ kính này, chẳng giống thế giới cậu từng sống chút nào.
Giang Lăng là một cây nhân sâm tu luyện ngàn năm trong rừng sâu, ba tháng trước, được Thụ Yêu tiền bối giúp đỡ, tiến vào xã hội hiện đại sinh sống, còn chưa kịp hưởng thụ những điều mới mẻ của xã hội hiện đại thì đã gặp phải thiên kiếp.
"Không sao, Hoàng hậu nương nương nói điện hạ vẫn chưa tỉnh, không cần quá câu nệ, chẳng lẽ điện hạ chưa tỉnh, thái tử phi phải cứ đội khăn voan mãi sao?" Lúc này, một cung nữ mặc cung trang lên tiếng.
Nàng là Cẩm Trúc, cung nữ được sủng ái nhất bên cạnh Hoàng hậu, được Hoàng hậu để lại hỗ trợ hôn lễ này.
"Cẩm Trúc tỷ tỷ nói đúng."
Cẩm Trúc nhìn thiếu niên có chút ngẩn ngơ, khom người hành lễ: "Thái tử phi có gì phân phó?"
Giang Lăng lắc đầu, cậu vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, không tiện lên tiếng.
"Thái tử phi đã thành hôn với điện hạ, sau này chính là người một nhà, có việc gì cứ trực tiếp phân phó. Thái tử phi mới đến, chưa quen thuộc phủ đệ, sau đêm tân hôn, nô tỳ sẽ dẫn người đi làm quen mọi người."
Ấn tượng đầu tiên của Cẩm Trúc về Giang Lăng rất tốt, thiếu niên dung mạo xinh đẹp, ánh mắt trong veo, hoàn toàn khác với hình tượng u ám trong lời đồn, thái tử phi tính tình như vậy, Hoàng hậu nương nương biết được chắc sẽ yên tâm phần nào.
Hôn sự này là do Hoàng hậu cầu được ở chùa Thiên Vu khi đi cầu phúc cho thái tử. Thái tử trúng độc lạ, thái y viện bó tay, thấy tình hình thái tử ngày càng xấu đi, Hoàng hậu đã đích thân đến chùa Thiên Vu cầu xin. Đại sư Thiên Vu chỉ Giang Lăng, nói cậu sẽ là tia hy vọng sống sót của thái tử.
Dù Giang Lăng có tiếng xấu ở kinh thành, nhưng vì lời của đại sư Thiên Vu, hôn sự này vẫn được diễn ra.
Trong lúc nói chuyện, trong đầu Giang Lăng hiện lên một vài hình ảnh, là ký ức gần đây của nguyên chủ, sau khi tiếp nhận, cậu đã hiểu rõ tình hình hiện tại.
Cậu xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đã đọc trước khi độ kiếp, trở thành pháo hôi gả cho thái tử bệnh nặng để xung hỉ, tên của nguyên chủ cũng giống cậu, cũng gọi là Giang Lăng. Trong sách, nguyên chủ không sống đến ngày đại hôn, nguyên chủ chết, hôn sự bị hủy bỏ, nhà họ Giang và thái tử kết oán, đầu quân cho tam hoàng tử do Lâm quý phi sinh ra.