Show Hẹn Hò Thực Tế Meow

Chương 3: Buổi livestream đầu tiên

“Bạch Tranh Tranh, 18 tuổi, sinh ra ở khu 28 Chủ Tinh, trước mắt đang là học sinh! Cậu xem ảnh căn cước của cậu ấy kìa, tóc trắng mắt xanh, da trắng như tuyết, mặt thì nhỏ xíu, cho dù không phải hot boy trường thì cũng là hot boy lớp!”

Còn đẹp hơn mấy người phỏng vấn trước đó! Mấy người trước không phù hợp chính là vì giá trị nhan sắc! Giá trị nhan sắc đó!

Trương Tung kích động đứng dậy, chớp mắt không còn phiền não, cảm giác tóc còn mọc được thêm mấy sợi!

Trợ lý cũng vỗ tay: “Quá sức phù hợp! Đạo diễn Trương, cho dù cậu ấy không phải streamer cũng được, điểm này không quan trọng, chúng ta không có tuyên truyền phần đó.”

Họ chủ yếu tuyên truyền là hot boy trường.

Dù sao cũng là chương trình hình thú kiêm tuyến yêu đương đáng yêu, nếu để lộ quá nhiều khán giả sẽ không còn hứng thú.

Trương Tung sửa sang lại vạt áo, nở một nụ cười tự cho là hiền lành, vừa định tiến lên thì cậu mèo xinh xắn đó đột nhiên nhảy lên bàn phòng vấn, mềm nhũn kêu “meo meo” với ông ấy.

Trương Tung: “!!!”

Trương Tung cố nén sự mừng rỡ trong lòng, nhẹ giọng hỏi: “Cậu cũng đến phỏng vấn à?”

Cậu mèo gật đầu.

Trương Tung phấn khích ôm ngực, đúng là gặp được vận cứt chó gì rồi, thật chẳng phí công mà!

Từ lúc Bạch Tranh Tranh xuyên tới đã là 3 ngày, cậu không dung hợp được trí nhớ của nguyên chủ, có lẽ mèo vốn chẳng có trí nhớ rồi. Bây giờ cậu đang đói đến hoa mắt váng đầu, trong đầu chỉ còn lại suy nghĩ chỉ cần phỏng vấn thành công, thân là một con mèo, chắc đối phương sẽ lo chuyện ăn chuyện ở chứ nhỉ?

Uhuhuhuhu cậu sắp chết đói rồi.

Dù sao lúc cậu xuyên tới, xác của con mèo này đang ngâm dưới lớp băng dơ bẩn, cả người lạnh lẽo suy yếu, bụng xẹp lép, chẳng biết mấy ngày rồi chưa ăn cơm.

Lúc này trợ lý của đạo diễn lại tìm được thông tin về Bạch Tranh Tranh, anh ấy phấn khích nhỏ giọng nói: “Đạo diễn, cậu ấy thế mà là nghệ sĩ của công ty chúng ta!”

Anh ấy đã điều tra trên trang web Liên Minh Giải Trí Tinh Tế, nghệ danh của đối phương là Bạch Trình, 19 tuổi, đã ký hiệp ước với công ty 3 năm, có điều suốt 3 năm này thế mà lại không có tác phẩm nào, trợ lý nghi ngờ: “Không lẽ chưa ra mắt đã bị ướp lạnh rồi?”

Đều là đồng nghiệp trong công ty, thế nhưng anh ấy chưa từng nghe qua người tên Bạch Trình này.

Trương Tung một tay ôm cậu mèo, quyết định nhanh chóng: “Quan tâm làm gì, là nghệ sĩ của công ty chúng ta thì tôi vẫn có quyền điều động, cứ để cậu ấy lên trước, hợp đồng bổ sung sau cũng được.”

Ngày mai là bắt đầu livestream rồi, ông ấy không rảnh đâu quan tâm nhiều đến thế!

Bạch Tranh Tranh được đưa tới văn phòng của tổ chương trình, một cô gái được phân công phụ trách chăm sóc cậu.

Trợ lý đạo diễn nói với trợ lý cá nhân: “Có lẽ kỳ phân hóa của cậu ấy chưa xong, nên trước khi tới buổi livestream phiền cô phụ trách chăm sóc cậu ấy nhé.”

Cô gái đã bị mỹ mạo của cậu mèo này thuyết phục!

“Trời ơi bé cưng này đẹp quá đi!”

Một cậu mèo trắng muốt vừa nhìn là biết mèo loại nhỏ, cả người bông xù như bông tuyết, cái đuôi dài xõa tung, trên chóp tai còn có phần lông màu hồng, không chỉ thế, đôi mắt hẹp dài của cậu còn xếch lên ửng hồng như đang “rù quến”!

Trời ơi một con mèo mỹ nhan thịnh thế, tới ông trời cũng họa nét vì cậu.

Cô ấy nhìn đệm thịt hồng phấn của mèo, trái tim sắp rú lên vì đáng yêu.

Cô ấy thân thiện bảo: “Chưa hết kỳ phân hóa đã phải đi làm rồi, đúng là cậu bé tội nghiệp.”

Bình thường kỳ phân hóa của thú nhân đều tới trước sau 18 tuổi, có người tới sớm tầm 13 14 tuổi đã phân hóa xong gen thú nhân, chậm nhất cũng là 18 tuổi, khi đã tới độ tuổi trưởng thành.

Trợ lý đạo diễn thấy dọc đường cậu mèo không nói chuyện, cũng không có ý định biến thành người nên suy đoán cậu chưa vượt qua kỳ phân hóa.

Bạch Tranh Tranh không biết kỳ phân hóa là gì, cậu không được dung hợp với ký ức của con mèo, nên thật ra cậu chỉ hiểu đại ý ngôn ngữ ở đây, có một số phát âm cậu chưa hiểu lắm.

Cậu đáng thương kêu meo meo với cô ấy, cô ấy lập tức ôm ngực, biểu cảm sắp chết vì đáng yêu: “Bé mèo ơi, muốn uống sữa không?”

Cô ấy cầm một hộp sữa chua qua, đôi mắt Bạch Tranh Tranh sáng rực, lập tức nhào qua làm cô ấy hết hồn: “Từ từ.”

*

Đã tới hôm bắt đầu buổi livestream, Bạch Tranh Tranh đã được đi tắm, bụng chắc nịch tròn trịa, thành công xâm nhập vào nội bộ, trở thành đoàn sủng của chương trình “Meo Cũng Muốn Yêu Đương”.

Cậu không hề làm giá, thấy người là dán tới cọ cọ, chỉ cần kêu hai tiếng meo meo là có thể đổi được cá nhỏ mỹ vị và sữa chua uống, sống sung sướиɠ vô cùng.

Đãi ngộ còn tốt hơn bệnh nhân thời kỳ cuối lận đó!

Chưa tới giờ phát livestream đã có hơn 10 triệu cư dân mạng mở livestream hóng mấy nhóc lông xù tiến vào.

“Ây lẹ lẹ, meo meo sắp lên sân khấu rồi! Hóng quá!”

“Nghe nói thân phận của 8 vị khách lần này rất không bình thường! Tui biết được từ tin tức riêng, trong số khách quý lần này có người còn có công tử giàu nứt đổ vách của thành phố Thiên Không đó!!”

Thành phố Thiên Không nằm ở trung tâm chủ tinh, đó là một thành phố siêu cấp lơ lửng trên bầu trời, người được sống ở đó không phải nhân vật trọng yếu của đế quốc thì cũng là nhà giàu có bậc nhất, phú hào siêu cấp.

“Uầy, nhất định rất giàu nhỉ, không biết là ai nữa.”

“Aaa tới đây tới đây, tôi thấy được có cục bông trắng tiến vào rồi! Nhỏ xíu xinh xắn dữ thần, chắc là con gái hả?”