Chương 11
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hoa Thiên Tuyết tự hỏi bản thân có phải đã gây ra tội nghiệp gì hay không.
- Mama!!
Đấy,lại nữa rồi!
Một cục bông tròn tròn trắng trắng phi như bay vào lòng Hoa Thiên Tuyết dụi dụi vài cái mới ló cái khuôn mặt có hai con mắt tròn long lanh lên nhìn nàng một cách vô tội. Tuyệt đối đừng nhìn bề ngoài mà phán đoán, cục bông này trông vô hại vậy thôi chứ thực ra nó cực kì nghịch ngợm và phúc hắc.
Cái cục bông này tên là Bạch Bạch.Bề ngoài trông có vẻ giống quả cầu đầy lông mập mạp,toàn thân một màu trắng muốt, sờ vào cực kì thích. Một tuần trước Hoa Thiên Tuyết như thường lệ đến sau rừng tập võ,vô tình lại bị thương,máu chảy trúng cái vòng cổ mà Đông Phương Úc Khanh đã tặng nàng lúc trước, vậy là cái vòng cổ liền nứt ra và cái sinh vật...nhầm,Bạch Bạch từ trong chui ra. Mới ban đầu nó chỉ nhỏ như Đường Bảo nhưng sau khi ăn ăn ăn và ăn suốt 3 ngày thì đã trở nên béo mập bằng cái bánh bao thịt của Vương Tử ( trong 1/2 Prince),không, nó thậm chí còn béo hơn bánh bao thịt!
Hoa Thiên Tuyết ban đầu thấy Bạch Bạch rất đáng yêu nhưng chỉ sau một tuần qua thì xin lỗi, nó thực đáng sợ mới đúng!!!
Tỷ như lúc Hoa Thiên Tuyết và Sóc Phong đang bàn bạc về việc tu luyện thì nó ngồi một bên vừa ăn bánh bao vừa nói như cái loa.
- Mama! Người hồng hạnh xuất tường! Tiểu Sóc Sóc,ngươi không thể dụ dỗ mama của Bạch Bạch, mama của Bạch Bạch đã có baba rồi.
-...- Hoa Thiên Tuyết trán chảy xuống 3 dòng hắc tuyến.
- Tiểu Sóc Sóc ngươi đừng có nhìn ta như vậy, cô nương gia nhà người ta sẽ thẹn thùng~~~
Sóc Phong: ... ... Hắn đây là đang trừng mắt.
- Ây nha nha, hai người đừng có nhìn Bạch Bạch như vậy, ta sẽ đỏ mặt đó~~~~
Hoa Thiên Tuyết thực sự không tưởng tượng được một cục bông đỏ mặt sẽ là cái dạng gì...
Hoặc là lúc Lạc Thập Nhất vuốt lông cho nó...
- Tiểu Thập, ngươi không thể có Bảo Bảo rồi còn sàm sỡ ta như vậy, Bảo Bảo sẽ ghen đấy!
Lạc Thập Nhất:...Hắn chỉ là vuốt lại chỗ lông bị xù lên cho nó...
Hay là lúc Hỏa Tịch diện bộ đồ mới tới khoe với nhóm Hoa Thiên Tuyết...
- Tiểu Tịch Tịch, nhìn ngươi thật giống quả ớt.
- Đây là màu đỏ quyến rũ!!!
- Nhìn như mấy tên yêu nhân ( aha pê đê) vậy, thật là mất mỹ quan Trường Lưu, nhìn nó mà bản cô nương đau cả mắt. Mau cút đi!
-...- Bạn học Hỏa Tịch đau lòng ôm mặt chạy đi.
Sau hôm đó, Hỏa Tịch bị đả kích nặng nề, 3 ngày sau mới dám ra khỏi phòng, đã thế còn mặt một bộ đồ màu đỏ nhạt hơn thường ngày. Rõ ràng là do bị kẻ vô lương tâm nào đó đả kích.
Tuy Bạch Bạch nhìn có vẻ vô lại nhưng rất được lòng của của Hủ Mộc Thanh Lưu và Vũ Thanh La. Bây giờ cứ dăm ngày vài bữa là lại đến tìm Bạch Bạch uống rượu so tửu lượng làm Hoa Thiên Tuyết đau đầu không thôi bởi vì cứ say rượu là Bạch Bạch lại đi gây chuyện. Có lần nó uống say liền cướp đi nụ hôn đầu của chàng trai bé bỏng Sóc Phong khiến Hoa Thiên Tuyết mấy ngày liền bị hắn lườm nguýt chảy cả mồ hôi hột. Cũng có lần Bạch Bạch say rượu đi nhầm đến nhà tắm nam nhìn trộm Hỏa Tịch tắm làm nàng hôm sau bị Hỏa Tịch kiếm chuyện làm khó dễ không thôi. Tệ hơn là nó còn chạy lên Tham Lam điện của Thế Tôn Ma Nghiêm ma đại nhân phá hư mấy cây linh chi nhân sâm gì gì đó của hắn khiến Hoa Thiên Tuyết bị Ma Nghiêm mắng xối xả, cam đoan là hắn ghi thù nàng rồi.
Hoa Thiên Tuyết khóc thầm trong lòng, chắc chắn tên Đông Phương kia cố ý chỉnh nàng!!!
Không những rất được lòng Hủ Mộc Thanh Lưu mà ngay cả mấy vị sư tôn ở trên lớp cũng khá thích Bạch Bạch, ai bảo miệng nó ngot như mía làm gì. Cứ vài tiếng đại sư phụ đại tỷ tỷ là đem mấy vị lão nhân kia tâng bốc lên tận trời xanh. Ngay cả Đào Ông cũng yêu thích nó không thôi, lại còn thường cho nó kẹo bánh. Cái này tuyệt đối chưa ai hưởng qua.
Ba đệ tử của Thế Tôn, Lạc Thập Nhất chính chắn, Thượng Thượng Phiêu ngây thơ, Hồ Thanh Khâu lại đúng như một Ma Nghiêm thứ hai, nghiêm túc và bảo thủ.
Nhưng Hồ Thanh Khâu đôi khi cũng nở nụ cười với mấy học sinh thiên tài như Nghê Mạn Thiên, Sóc Phong và Hoa Thiên Tuyết, đôi khi còn lén đưa vài món đồ chơi thú vị cho Hoa Thiên Tuyết nhờ nàng đem về cho Bạch Bạch làm Bạch Bạch cười híp cả mắt, miệng mở ra là một tiếng tỷ tỷ xinh đẹp hai tiếng tỷ tỷ xinh đẹp. Còn đối với Hoa Thiên Cốt thì nàng hoàn toàn không để ý, Hoa Thiên Cốt cũng chẳng cần nàng để ý.
Hoa Thiên Tuyết và Hoa Thiên Cốt rất thích tiết của Vũ Thanh La, tuy tính tình Vũ Thanh La nóng nảy nhưng không ra vẻ bề trên, đi học tan học đều tụ tập cùng chúng đệ tử, ngứa mắt cũng lấy chân đá luôn. Hơn nữa giảng bài vô cùng đơn giản, tính tình lại hào sảng, cũng thường mua cho Bạch Bạch mấy món đồ rất thú vị làm nó cực kì yêu thích.
Nhập môn hơn 5 tháng, các đệ tử khác sớm đã học được thuật ngự kiếm, bọn Nghê Mạn Thiên, Nghe Mạn Quân, Sóc Phong cìn có Hoa Thiên Tuyết cũng cso thể tùy ý bay lượn tự do, thậm chí còn có thể cưỡi mây đạp gió. Hoa Thiên Tuyết thậm chí không cần gì cũng có thể tự do đứng yên bay lượn thỏa thích, tốc độ có thể so với cân đẩu vân của Tôn Ngộ Không. Chỉ là Hoa Thiên Cốt tuy cố gắng nhưng chỉ có thể
điều khiển kiếm bay không quá hai thước làm Hoa Thiên Tuyết vô cùng đau đầu, bỏ sức ra dạy vô cùng kĩ lưỡng nhưng vẫn không được làm nàng chỉ muốn ngửa mặt lên trời àm rống lên: Bạch Tử Họa, sao ngươi còn không xuất hiện đi!!!!
Nhìn Hoa Thiên cốt hết lần này tới lần khác ngã xuống, Hoa Thiên Tuyết lại cực kì tức giận , tay bất giác lại siết chặt.