Chương 3: Ăn nhầm long châu
Trong phòng tắm có một tầng hơi nước mông lung, Lâm Tử Phong xuyên qua ngọn đèn mơ hồ nhìn thấy trong bồn tắm đầu cô gái lộ ra, sau khi tầm mắt hai người ngắn ngủi giao nhau, Lâm Tử Phong nghe được cô gái phát ra một tiếng hét chói tai.”Ah ~~!”
Đúng lúc tiếng hét còn chưa dừng lại, ánh mắt cô gái nhìn chằm chằm về phía đèn trần phòng tắm, bỗng nhiên một tiếng bùm trong nháy mắt bóng đèn bị phá hủy, trước mặt Lâm Tử Phong trở thành một mảnh đen tối.
”Cô, cô đừng sợ, tôi đi tìm một bóng đèn tới đổi”, Lâm Tử Phong lật đật từ phòng tắm đi ra, giống như đang làm chuyện xấu gì đó, trong lòng thầm nghĩ, may là vừa rồi bóng đèn vô cùng kịp thời cháy, bằng không cô gái kia sẽ xử lí mình trở thành cái gì đây? Nhưng mà điều này cũng không có thể trách mình, chỉ là mình trước gõ cửa mới đi vào, tất nhiên không phải cố ý muốn xem...
Lâm Tử Phong một bên trong lòng đấu tranh, một bên đang tìm kiếm toàn bộ bóng đèn dự bị, chỉ là vừa mới ở trong phòng tắm nhìn thấy một màn kia, thủy chung ở trong đầu anh xua đi không được.
Bộ dạng cô gái ngồi trong bồn tắm mát lạnh, quá mức con mẹ nó dụ người rồi, chỉ tiếc vừa rồi chỉ thấy mặt cô và chỗ cổ một ít da tay, xuống chút nữa liền...
Lâm Tử Phong thật vất vả mới tìm được bóng đèn, chấm dứt trong lòng mình ý nghĩ không đàng hoàng chạy nhảy, nghiêm trang đi về phía phòng tắm.
”Tôi muốn đi vào, cô bây giờ có tiện hay không?” Lâm Tử Phong đứng ở cửa miệng hỏi, một bộ dạng hết sức lịch sự, kỳ thật lúc này trong phòng tắm một mảnh đen như mực, cho dù anh công khai đi vào cái gì cũng đều nhìn không thấy.
”Anh, anh vào đi, tôi - quấn xong - khăn tắm rồi”, bên trong truyền ra tiếng trầm thấp của cô gái.
Sau khi lấy được sự cho phép, Lâm Tử Phong cầm điện thoại di động đi vào, trên điện thoại di động mở ra chức năng đèn pin, Lâm Tử Phong nhìn thấy cô gái đang ngồi nghiêng bên cạnh bồn tắm.
Cô mang khăn tắm màu trắng từ trước ngực của mình quấn thẳng đến lòng bàn chân, mặc dù cũng quá bao kín một chút, nhưng mà toàn bộ dáng điệu hoạt bát dưới tại khăn tắm hiện rõ không bỏ sót.
”Bóng đèn, như thế nào có thể - đột nhiên - nổ mất thế nhỉ?” cô gái nhìn Lâm Tử Phong đứng ở trên ghế hỏi.
”Có lẽ là do bên ngoài tại trời mưa to đi”, Lâm Tử Phong thuận miệng trả lời, thật ra chuyện này trong thôn điện áp bất ổn là chuyện bình thường, nếu không anh cũng không ở nhà chuẩn bị tốt bóng đèn thay thế rồi.
Chẳng qua khi lúc anh tháo bóng đèn trong xuống, lại phát hiện dưới đáy bóng đèn tích tụ dấu vết một vũng nước, Lâm Tử Phong nhíu mày nói: “Tại sao bên trong nơi này lại có thể có nước?”
Theo lý thuyết, cho dù bên ngoài dưới mưa to hay là hơi nước trong phòng tắm, thậm chí không thể làm bên trong bóng đèn lại có thể có nước đọng. Lúc trước vài lần thay đổi bóng đèn, Lâm Tử Phong phát hiện phần lớn là cầu chì bị đốt hủy, còn lần này rõ ràng ngay cả bóng đèn đều vỡ vụn luôn.
”Tôi, tôi cũng - chẳng biết nữa!” cô gái nói có chút bối rối.
Lâm Tử Phong ha ha cười: “Cô đương nhiên chẳng biết rồi, chẳng lẽ tại cô tắm rửa còn có thể làm cho nước rửa đến bóng đèn ở bên trong sao?” trêu chọc xong vài câu, Lâm Tử Phong đã đổi bóng đèn lại, anh trước tiên lùi đến phòng tắm ở ngoài mới nhấn xuống chốt mở đèn điện.
Nhìn thấy trong phòng tắm đèn sáng trưng, Lâm Tử Phong đứng ở cửa nói một câu: “Cô từ từ tắm rửa tiếp đi, không cần phải gấp.”
Bên trong phòng tắm, cô gái ngẩng đầu nhìn về phía bóng đèn phát sáng một lần nữa, bàn tay nhỏ vỗ nhẹ lên trên bộ ngực của của mình, môi nhẹ nhàng vểnh lên thở ra một hơi, một bộ dạng lòng vẫn còn sợ hãi.
Cô trong lòng lầm bầm, những đồ vật nhân loại có thể phát sáng này quả nhiên không thể đυ.ng vào nước được, hoàn hảo chính mình vừa rồi phản ứng rất nhanh, mang một ít hơi nước trong không khí ngưng kết đến giữa đèn, bằng không...
Cơ thể cô gái ngồi nghiêng bỗng nhúc nhích, khăn tắm chặt chẽ bao vây lấy giữ lòng bàn chân buông lỏng ra một khe hở, chỗ đó mơ hồ hiện ra một mảnh biển cả giống như ánh sáng rực rỡ màu xanh đậm...
Thừa dịp cô gái còn chưa có tắm rửa xong, đột nhiên Lâm Tử Phong nhớ ra cần phải tìm cho cô một bộ đồ có thể đổi lại khi tắm, có thể là mình một đại nam nhân, nào có quần áo thích hợp cho cô gái mặc? Cả buổi trong tủ quần áo lục lọi, cũng tìm được một bộ còn có thể áo ngủ xuyên qua tạm đối phó một đêm, ngày mai sau khi tan học lại mang cô đi cửa hàng mua quần áo thôi.
Đợi đến lúc Lâm Tử Phong mang áo ngủ chuẩn bị cho tốt, thì cô gái đã trùm khăn tắm đi ra. Lần này sẽ không có kín như vừa rồi, lộ ra một đôi chân trắng nõn, dưới chân đạp lấy dép lê cỡ lớn của mình, không kiêng kỵ ngồi ở bên cạnh mình chút nào.
”Cái này đưa cho cô áo ngủ, tôi còn chưa có mặc qua”, Lâm Tử Phong chỉ về phía sô pha đặt quần áo bên cạnh nói.
Vẻ mặt cô gái nở một nụ cười tươi: “Tôi có đúng hay không - ở - gian phòng này?”
Căn nhà này có hai phòng ngủ một phòng lớn một phòng nhỏ, lúc đầu ba mẹ Lâm Tử Phong muốn thuê khi ở đây, nhân tiện suy nghĩ đến nếu như để xem con mình còn có thể ở thêm mấy ngày, làm vài bữa cơm cho anh ăn. Nhưng mà trên sự thật, họ một năm cũng không tới được vài lần.
Cô gái hướng tới trước chơi tính đại phát, sau đó đi thăm quan gian phòng, liền phát hiện gian phòng này rõ ràng chỉnh tề sạch sẽ nhiều hơn phòng ngủ không ai ở này, tuy rằng gian phòng diện tích ít đi một chút.
”Ừm, nếu như cô muốn ở phòng lớn, lần sau chúng ta có thể đổi lại”, Lâm Tử Phong hào phóng nói.
Cô gái không nói gì thêm, ôm lấy áo ngủ đến gian phòng của mình thay quần áo. còn lại Lâm Tử Phong cầm một cái khăn tắm khác, đi tới trong phòng tắm còn lưu lại mùi hương cô gái xông đến tắm.
Trong TV như cũ vẫn đột nhiên phát tin tức mưa to, thời gian một lúc đồng hồ ngắn ngủi, trên đường cái đã xuất hiện nước đọng sâu hơn 10 cm, có thể thấy được lần mưa to này, đúng là hiếm thấy.
Cô gái mặc đồ ngủ đi đến trên ban công phòng khách, ánh chớp kia trong nháy mắt lóe ra, cô xem đến cùng đỉnh mây đen ngòm, cùng với khoảng cách mây đen bên trong, một đoạn rất nhanh di động từ đông sang tây tương tự cơ thể loài rắn.
Cô gái mở trừng hai mắt, sợ tới mức liên tục lui lại sau mấy bước, trong miệng thì thào nói: “Anh ta như thế nào, nhanh như vậy liền theo tới đây? Chẳng lẽ là, cái vật nhỏ này, bại lộ vị trí của mình?”
Cô gái mở ra bàn tay phải, lòng bàn tay chẳng biết lúc nào xuất hiện một hạt châu hiện ra, nó lớn cỡ ngón cái không sai biệt lắm, toàn bộ trong suốt sáng long lanh, bên trong có thể thấy được sự vật không biết tên đang từ từ di động. Lúc này xung quanh hạt châu trơn bóng chợt lóe ánh sáng hào quang lấp lóe, dường như đang hưởng ứng lời kêu gọi nào đó.
Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Lâm Tử Phong một bên vừa lau tóc một bên vừa đi ra, cô gái không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã tắm rửa xong rồi, trong tay lóe ra hạt châu trong khoảng thời gian ngắn không biết nên giấu nơi nào mới tốt, nhìn thấy trên bàn trà còn chưa có uống xong nửa ly coca, linh cơ vừa động ném hạt châu vào.
Màu sắc coca đen nhánh nhan sắc vừa vặn che đậy ánh sáng hạt châu lóe ra che đậy kín lại đi, lúc cô gái còn đang âm thầm cao hứng sự thông minh của mình, đột nhiên nhìn thấy Lâm Tử Phong thuận tay nâng ly thủy tinh trên bàn trà nhỏ lên, uống hai lần ừng ực ừng ực, uống toàn bộ nửa ly coca vào!
”Anh, sao anh có thể - uống hết?” cô gái trợn mắt há hốc mồm, đoạt lấy ly nước trong tay Lâm Tử Phong, lật đi lật lại mà nhìn hồi lâu, cuối cùng không thể không thừa nhận viên hạt châu này quả thật bị anh uống vào trong bụng rồi.
Lâm Tử Phong nào biết rằng chính mình uống một ly coca, cô gái sẽ có phản ứng lớn như vậy, không uống coca còn lại chẳng lẽ để không lãng phí sao? Nhưng chờ anh đảo mắt vừa thấy, lúc này trên bàn trà chai coca trống không, trong lòng nhất thời hiểu rõ. Cười an ủi: “Ngày mai tôi lại mua hai lon cola về, lại để cho một mình cô uống hết.”
Cô gái miệng vểnh lên cao, trong chốc lát nhìn xem cái ly không trong tay, trong chốc lát nhìn bụng Lâm Tử Phong, biểu lộ trên mặt gần như muốn khóc lên.
”Aha ~”, Lâm Tử Phong ngáp một hơi thật dài, hôm nay xác thực có chút muộn rồi, sáng sớm ngày mai còn phải đến trường đây này, thuận tiện nói với cô gái: “Tôi đi ngủ trước, cô cũng sớm một chút nghỉ ngơi đi, ngủ ngon!”
Đợi Lâm Tử Phong đóng cửa phòng, cô gái đặt mông ngồi co quắp trên sô pha, vùi mặt vào trong gối ôm, hai nắm tay nhỏ không ngừng đánh lên trên nệm sô pha: “Long châu của ta long châu, long châu...”
Trên tầng cao nhất của nhà cư dân này, có một đoàn mây đen đặc biệt ép thấp, sấm sét vang dội ở bên trong, tai người khó phân biệt lời nói truyền ra.
”Tam thái tử, hơi thở long châu, dường như, dường như lại biến mất...”
”Biến mất? Không vừa mới còn ở nơi này sao?” Một thanh âm tức giận nói.
”Vừa rồi đúng là ở chỗ này, nhưng bây giờ, lại, lại không cảm nhận được”, tiếng nói có chút già nua, trong giọng nói tràn đầy không thể tránh được.
”Ngươi đúng là ngu xuẩn, thiệt thoì ngươi sống năm trăm năm, lại bị này tiểu tiện nhân vây quanh đùa bỡn. Lần trước ở điện Long Vương, lúc đó chẳng phải ngươi tha tiểu tiện nhân này chạy đấy sao?”
”Lão thần, lão thần xấu hổ...”
”Tiểu tiện nhân này không theo ta động phòng còn chưa tính, mà còn giữ sính lễ long châu của ta cũng mang đi, đây chính là báu vật mấy ngàn năm nay của điện Long Vương, nếu để cho ta bắt được tiểu tiện nhân này, thế nào cũng phải không thể không phơi nắng nàng thành cá khô!”
”Công chúa nhân ngư quả thật rất giảo hoạt, lão thần, lão thần nhất định sẽ bắt nàng trở lại.”
”Còn không đuổi theo cho ta? Nếu trong vòng ba tháng không có tìm về long châu, bản thái tử tự tay lột mai rùa ngươi!”
”Vâng, vâng...”
...
Cô gái từ trên ghế salon chậm rãi ngồi dậy, vừa rồi đối thoại trong mây đen cô đều đã nghe được, trong lòng mây đen cất giấu rất nhanh tan thành mây khói: “Thì ra khi long châu tiến vào thân thể nhân loại, liền có thể ẩn dấu toàn bộ hơi thở, cái này xem như trong họa có phúc.”
”Như vậy đến một ngày, Tam thái tử đơn giản tìm không được chỗ ở của ta”, trên mặt cô gái lộ ra dáng cười thoải mái: “Loài Rồng quả nhiên như lời kể như vậy hung ác tàn bạo, lại muốn phơi nắng ta thành cá khô?” cô gái ngẫm lại thì cả người rùng mình một cái: “Xem ra ta đào hôn là quyết định đúng, đợi trận sóng gió này qua đi ta lần nữa trở lại trong biển cả, về phần bảo vật long châu này, đương nhiên vẫn là muốn lấy lại.”
Cô gái nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, dường như đang suy nghĩ cách từ trong bụng Lâm Tử Phong lấy ra long châu, sau mấy phút đồng hồ, ánh mắt cô gái sáng ngời: “Đúng, bắt đầu từ trong miệng hắn mυ'ŧ vào!”...