Sư Tôn Nàng Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 1

Đêm khuya thanh vắng, Thanh Vận Phong yên tĩnh đến mức ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không có. Trong Thanh Vận Cung rộng lớn, một nữ tử áo trắng ngồi ngay ngắn trên giường, sắc mặt như ngọc, tựa như tiên tử khiến người ta không dám khinh nhờn.

Nữ tử bỗng nhiên mở mắt, trong đôi mắt đen láy kia chứa đầy mê mang, nàng đưa mắt đánh giá cung điện một lượt.

Cổ kính, thoang thoảng đâu đây hương hoa mai.

Nàng nhìn chằm chằm vào viên ngọc dùng làm chiếu sáng kia, đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu lại: "Địa phủ lại như vậy sao?"

"Ting, chúc mừng kí chủ thành công khóa chặt Chủ Thần Hệ Thống, ta là hệ thống 443."

Trong đầu Lục Ly bỗng nhiên vang lên một giọng loli đáng yêu.

"Chủ Thần Hệ Thống?" Tuy giọng loli rất dễ nghe, nhưng vẫn không thể giải trừ nghi hoặc trong lòng Lục Ly.

Nàng nhớ rõ mình đang thức đêm viết chương trình, vừa mới gửi chương trình đi đã cảm thấy tim đập nhanh sau đó ngất lịm, hẳn là thức đêm đột tử, nhưng đây là đâu? Cũng không giống địa phủ a?

"Ta được ngươi chọn tới làm nhiệm vụ?" Là một độc giả đọc vô số tiểu thuyết trên Tấn Giang, Lục Ly lập tức phản ứng lại.

"Chuyện này..." 443 do dự một chút: "Nói như vậy cũng được, nhưng thật ra chúng ta đang hợp tác, chỉ cần kí chủ giúp ta ngăn cản thế giới này sụp đổ, như vậy kí chủ sẽ được sống lại trong thế giới ban đầu."

Lục Ly nghe xong liền hiểu ra: "Ồ, ta không làm, giải trừ trói buộc, thả ta đi chết."

443 đã từng thấy qua rất nhiều kí chủ, nhưng loại kí chủ vừa đến đã bãi công, tình nguyện chết cũng không muốn làm nhiệm vụ như thế này, nó vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Cái này, kí chủ, người thật sự không suy nghĩ một chút sao? Đây chính là cơ hội để người được sống lại." 443 khẩn trương hỏi.

Lục Ly nằm vật xuống giường: "Không suy nghĩ, sống có gì tốt, chết cũng rất tốt."

443 thấy kí chủ chán sống như vậy, nhất thời có chút luống cuống.

"Kí chủ không muốn trở về thế giới ban đầu cũng không sao, người có thể ở lại đây, xin đừng vì ở đó không vui vẻ mà từ bỏ hi vọng sống. Nơi này là Tu Chân giới, người chính là cao thủ đứng đầu cả đại lục, có thể sống rất vui vẻ." 443 không biết cách an ủi người khác, nó đã rất cố gắng rồi.

Lục Ly nghe thấy giọng loli đáng yêu kia, nhưng nội tâm lại không hề dao động: "Không cân nhắc, năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, hơn nữa bị hệ thống các ngươi ràng buộc, đến lúc đó nhất định phải đi theo nhiệm vụ của các ngươi mà làm việc, chẳng phải vẫn là kẻ làm công sao? Chết là tốt nhất."

"Vậy ngươi cứ chết như vậy sao? Người nhà, bạn bè của ngươi sẽ đau lòng đến mức nào? Ngươi không nghĩ cho bọn họ sao?"

Lục Ly nở nụ cười: "Ta là cô nhi, sống như xác chết, không có bạn bè gì, có chăng cũng chỉ là giao tình rất bình thường, chết cũng không sao."

"Thế nhưng, thế nhưng..." 443 còn muốn khuyên bảo nàng, nhưng nó thật sự không phải là một hệ thống giỏi ăn nói, gấp đến độ muốn khóc lên, cũng không biết phải làm sao.

Lục Ly cảm thấy rất kỳ quái: "Ngươi tìm người khác không được sao?"

"Không tìm được, trong số những thế giới ta có thể tìm kiếm, chỉ có linh hồn của ngươi là phù hợp nhất với thế giới này, cũng phù hợp nhất với thân thể của nguyên chủ. Chúng ta lựa chọn kí chủ, cần phải có sự phù hợp về linh hồn mới được." 443 ủy khuất nói.

Lục Ly nghe thấy giọng nói ủy khuất của tiểu loli, trong lòng có chút mềm lòng.

"Nếu ta kiên quyết không đồng ý thì sao?" Lục Ly hỏi.

"Thế giới này sẽ sụp đổ, ta cũng sẽ bị ném về nơi dự bị để tiến hành giáng cấp, ta đã rất vất vả mới thăng cấp đến bây giờ, quan trọng nhất là, ta sẽ quên mất những kí chủ trước kia." 443 ủ rũ nói.

Lục Ly nằm xuống giường: "Cần ta làm gì?"

Nàng không muốn thừa nhận mình mềm lòng, tuy rằng nàng không muốn sống, nhưng nghe tiểu hệ thống ủy khuất như vậy, nàng thật sự không đành lòng.

"Kí chủ, người đồng ý rồi sao?" 443 kinh hỉ hỏi.

"Ừm, nhưng ta không cần ngươi hồi sinh ta ở thế giới kia." Lục Ly chậm rãi nói: "Giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ, sau đó thả ta đi chết."

"Hả?" 443 không hiểu vì sao kí chủ lại không muốn sống như vậy, theo như nó biết, tuy rằng kí chủ là cô nhi, nhưng từ nhỏ được cô cô nuôi nấng, cũng không đến nỗi nào, thành tích học tập không tính là đứng đầu nhưng cũng không tệ, công việc cũng tương đối thuận lợi, sao lại không có chút du͙© vọиɠ cầu sinh nào vậy? 443 nghĩ mãi mà không rõ.

Lục Ly dường như biết được nghi vấn của nó: "Sống thật sự rất nhàm chán, ta chưa từng trải qua sóng gió gì, chỉ là cảm thấy sống không có gì thú vị, chết cũng tốt."

443 im lặng một lúc, nó đang nhanh chóng tính toán xem nên xử lý tình huống này như thế nào.

"Vậy, vậy ta tạm thời không đồng ý với ngươi, chờ ngươi hoàn thành nhiệm vụ, nếu ngươi còn muốn chết, ta sẽ đồng ý với ngươi, được không?" 443 vẫn không muốn kí chủ cứ như vậy mà chết đi.