Sau Khi Ẩn Hôn Cùng Ảnh Hậu Tôi Nổi Tiếng

Chương 4

Dù tính cách khiêm tốn, ít khi xuất hiện trước công chúng, nhưng mỗi lần người đạt giải thưởng lớn duy nhất của nền điện ảnh nước nhà xuất hiện, luôn gây ra cơn sốt.

Ngôn Trì ra mắt từ rất sớm, khi chưa có khái niệm “lưu lượng”, đã có vô số fan hâm mộ.

Bây giờ, ở tuổi 30, Ngôn Trì đã được gọi là “nghệ sĩ gạo cội đức hạnh” – Ngôn lão sư, lượng fan của cô không những không giảm mà còn tăng lên đáng kể, thậm chí nhiều hơn các idol nổi tiếng ra mắt từ các chương trình tuyển chọn.

Fan của cô thường “nằm yên”, ai bận việc nấy, nhưng mỗi khi phim mới của Ngôn Trì ra mắt hay cô xác nhận tham dự một liên hoan phim nào đó, thì ngay lập tức bừng tỉnh.

Các diễn viên thế hệ mới trong giới giải trí hầu hết đều là fan của Ngôn Trì.

Họ thích nói vài câu khen ngợi “ngập tràn rắm cầu vồng” khi phỏng vấn về cô, có người còn nói rằng họ quyết định học diễn xuất là vì cô.

Vì nhà họ Ngôn cố tình giấu kín thông tin, fan hâm mộ không rõ về nền tảng cụ thể của Ngôn Trì, giới con nhà giàu cũng không biết nhiều hơn là bao.

Dù sao, với sự xuất sắc và hoàn hảo như vậy, Ngôn Trì thực sự là một bông hoa cao lãnh.

Đối với một người được xem là tiểu thư vô dụng điển hình như Cố Thanh Đồng, Ngôn Trì là hình mẫu “con nhà người ta” không thể với tới.

Cô chưa bao giờ kể với ai về sự chú ý kín đáo của mình dành cho Ngôn Trì.

Nghe đến cái tên này, Cố Thanh Đồng bỗng như người trong mộng, mất một lúc mới nhận ra rằng Ngôn Trì là chị cùng cha khác mẹ của Ngôn Tùng.

Mối liên hệ duy nhất giữa cô và Ngôn Trì, dường như chỉ xoay quanh chuyện của Ngôn Tùng.

Sự nghi ngờ lại hiện lên trong lòng Cố Thanh Đồng. Ngôn Trì và Ngôn Tùng thực sự không thân thiết, từ khi cô và Ngôn Tùng xác định liên hôn cũng chưa từng có liên lạc gì với Ngôn Trì.

Thậm chí tuần trước cô còn tham gia tiệc gia đình nhà họ Ngôn, đến cả Ngôn Y Giai – người họ hàng xa chỉ mang chút họ Ngôn – cũng có mặt, nhưng lại không thấy Ngôn Trì.

Nhưng nếu không vì chuyện hủy hôn, Cố Thanh Đồng thật không nghĩ ra lý do nào để bông hoa cao lãnh ấy lại đến thăm mình.

“Đúng vậy, cứ cho lên thẳng là được.”

Sau khi trả lời xong quầy lễ tân, Cố Thanh Đồng mới bật lại chiếc điện thoại đã tắt từ lâu.

Một loạt cuộc gọi nhỡ liên tục hiện lên, có số quen thuộc, có số lạ, nhưng Cố Thanh Đồng không để ý đến những điều đó mà trực tiếp mở mục tin nhắn.

Quả nhiên, một tin nhắn nhận được từ ba mươi phút trước đã thu hút sự chú ý của cô.

“Chào cô Cố, tôi là quản gia của Ngôn Trì, xin hỏi tình trạng sức khỏe của cô đã đỡ hơn chưa? Tiểu thư nghe nói về vụ tai nạn xe của cô, muốn đến thăm và tiện bàn về việc liên hôn giữa nhà họ Cố và họ Ngôn, không biết chiều nay cô có tiện không.”

Nhìn thấy tin nhắn này, sự mong đợi trong lòng Cố Thanh Đồng lập tức tan biến.

Cô không nghĩ lần đầu tiên mình gặp mặt chính thức với Ngôn Trì lại trong tình huống như thế này, hơn nữa đối phương rất có thể là viện trợ mà Ngôn Tùng gọi đến để thuyết phục cô tiếp tục liên hôn...

“Được.”

Cố Thanh Đồng buồn bã gõ chữ rồi gửi đi, sau đó ném điện thoại sang một bên.

Ngay lúc đó, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Sao lại nhanh đến vậy?

Cứ tưởng người tới là Ngôn Trì, Cố Thanh Đồng lên tiếng: “Đến đây,” rồi bước xuống giường, mang giày để mở cửa.

Kết quả, khi mở cửa, người đứng trước mặt lại là một người đàn ông quen thuộc.

Ngay khi nhận ra người đó là ai, Cố Thanh Đồng liền muốn đóng cửa lại.

Nhưng đã quá muộn, một bàn tay đã kịp đưa ra, giữ chặt cánh cửa.

“Thanh Đồng, em làm gì vậy? Tôi nghe nói em gặp tai nạn nên đặc biệt đến thăm, chẳng lẽ em không chào đón tôi sao?”

Ngôn Tùng cười nhẹ nhàng, dưới ánh kính trông càng thêm vẻ lịch sự.

Cố Thanh Đồng hiển nhiên không địch nổi sức mạnh của một người đàn ông trưởng thành, nhanh chóng bị đánh bại, buông tay khỏi nắm cửa.

Cô cảnh giác đứng trước cửa, liếc mắt nhìn vào camera giám sát bên ngoài: “Anh làm cách nào lên đây được?”

Cô đang ở phòng bệnh VIP trên tầng cao nhất, với nhiều lớp bảo vệ nghiêm ngặt, không thể nào Ngôn Tùng có thể lén lút vào được.

Hiển nhiên, Ngôn Tùng đã nhận được tin nhắn hủy hôn từ Cố Thanh Đồng và đã hoảng loạn.

Dù không biết vị hôn thê vốn dĩ chẳng mấy quan tâm đến mình này đã phát hiện ra mọi chuyện bằng cách nào, nhưng hắn ta hiểu rõ, nếu Cố Thanh Đồng không liên hôn với mình, hắn ta sẽ mất cơ hội tham gia vào dự án hợp tác giữa hai nhà.

Bỏ lỡ cơ hội này, khả năng tiến vào tập đoàn nhà họ Ngôn trong tương lai gần như bằng không.

Hắn ta đã xa lánh bố mẹ mình, cố gắng lấy lòng gia chủ nhà họ Ngôn và Ngôn Trì trong nhiều năm, cuối cùng ông cụ mới miễn cưỡng đồng ý cho cơ hội liên hôn này.