Quản Sự Cụp Tai

Chương 44

Sắc mặt Ngôn Dật tốt hơn một chút, bối rối lấy một ống thuốc ức chế, cắn miếng niêm phong, vừa định đâm kim vào cánh tay, bên ngoài cửa bất chợt có một áp lực mạnh bạo xông tới.

Ngôn Dật sửng sốt một chút, nghiêm mặt đứng lên, lặng lẽ ra dấu tay với Cố Vị: “Mau trốn đi.”

Một Alpha cao lớn vạm vỡ bước vào quán bar, đầu trọc với những dường gân xanh, mặt bên da đầu bị chiếu sáng lộ ra chuỗi kí tự, là ba chữ viết tắt của PBB, bên dưới có một dãy số nhỏ 000084.

PBB – viết tắt của căn cứ phân hóa sinh vật Thái bình dương.

“Là người của PBB…” Ngôn Dật lui về sau hai bước, cánh mũi khẽ run, bên trong vẻ ngoài bình tĩnh của cậu là nhịp tim thoáng chốc tăng vọt.

“Dừng! Dừng tay!” Cố Vị ngăn trở trước người Ngôn Dật, anh ta cũng có thể cảm giác khí tức mạnh mẽ của kẻ vừa mới đến, cứ coi như thỏ nhỏ có thể đánh tay đôi với gã được nhưng kỳ phát tình tương đối hao phí sức lực, đối đầu cùng đẳng cấp này chỉ có nước chịu chết.

Người đến là một Alpha tê giác, loại hình tuyến thể là tê giác cự sừng (Giant Horned Rhinoceros) phân hóa M2.

Alpha lướt qua Cố Vị nhìn thẳng vào Ngôn Dật, chuẩn xác nắm cổ Cố Vị nhấc lên giống như đang nhấc một chai nước khoáng, sau đó dùng lực quật ngã anh ta xuống đất.

“… Sặc…” Cố Vị bị quật mạnh xuống sàn, nhổ ra một búng máu, xương cốt cả cơ thể tựa hồ đau đến mất hết tri giác.

Cấp độ phân hóa khác biệt là khoảng cách không thể vượt qua bằng thực lực, phân hóa J1 căn bản khó mà đỡ được một đòn trước tuyến thể phân hoá M2.

Alpha tê giác bước qua người Cố Vị giống như bước qua xác một con cún, đi thẳng về phía thỏ tai cụp đang co người lùi vào góc tường.

Từng mạch máu trong thân thể cậu đều đang sôi trào nóng bỏng, không xác định được sự vật nào cả, khoảnh khắc Alpha tê giác giơ tay hướng về phía cậu, Ngôn Dật chỉ có thể liên tục trốn tránh.

Lần nữa triển khai bật nhảy tốc độ cao, trong nháy mắt không khí trước mặt đột nhiên đông đặc lại như mứt hoa dính kết mật đường, đánh bật cậu trở về, cổ chân bất ngờ bị siết chặt, một bàn tay cứng rắn nắm bóp khiến mắt cá chân Ngôn Dật như vỡ vụn ra.

Tê giác cự sừng phân hóa năng lực J1 “Gia tăng sức mạnh” ;

Tê giác cự sừng phân hóa năng lực M2 “Bức tường không thể hóa giải “.

Trời đất trước mắt đảo lộn, Ngôn Dật chỉ có thể cuộn tròn người thành hình cầu để bảo vệ cục cưng trong bụng, mắt cá chân bị gã túm ném văng ra ngoài.

Cậu linh hoạt giảm bớt sức nặng lăn trên đất vài vòng, run rẩy che chở sinh mệnh nhỏ bé, hai má trầy xước da một chút, mũi cũng đang chảy máu.

Ngôn Dật chùi sạch máu mũi, ngay cả tí sức lực cuối cùng cũng đã bị rút hết, cố miễn cưỡng bò dậy mấy lần để chống đỡ cơ thế nhưng đành bất lực ngã xuống đất.

Alpha tê giác lộ nụ cười thỏa mãn đến gần Ngôn Dật: “Omega Thỏ tai cụp J1, không uổng công đi chuyến này, thu hoạch khá dồi dào.”

“Mày là thành viên PBB…” Ngôn Dật gian nan ngẩng đầu lên, “Phản bội để trở thành thợ săn tuyến thể…?”

Alpha tê giác sờ lên số hiệu trên mảng da đầu bóng loáng của mình: “Còn biết cả PBB, xem ra kiến thức không tệ.”

“Bởi vì tao cũng là…” Ngôn Dật thở hổn hển, chịu đựng cơn đau lan tràn trong xương cốt vì kỳ phát tình.

Bước chân Alpha tê giác bỗng nhiên dừng lại.

Cuối khu phố bar có một hơi thở càng ngàng càng rõ ràng hơn quét đến.

Trên đường bỗng xuất hiện một bóng người cao lớn rắn rỏi, Alpha tê giác nheo mắt lại, người tới vậy mà là một Alpha phân hóa bậc hai giống gã, hơn nữa chỉ vừa mới đến gần lập tức bộc phát lực áp chế mạnh mẽ thuộc về Alpha M2.

Đối phương tràn ngập địch ý.

——

Ngôn Dật cảm thấy mình được một đôi tay bế lên ôm siết vào l*иg ngực, hương vị mang theo tính chiếm hữu vô cùng cường đại xông vào khoang mũi, là mùi hoa thủy tiên thơm ngát quen thuộc.

Một lượng quá mức tin tức tố động viên rót đầy vào các dây thần kinh dọc theo tuyến thể, không thể nói là dễ chịu nhưng cũng coi như xoa dịu và trấn an mỗi một tế bào trong cơ thể đang chầu trực vỡ tan.

Lục Thượng Cẩm một tay ôm thỏ nhỏ vào trong lòng, tay phải kẹp thuốc lá, nghiêng người để Ngôn Dật dựa vào hõm vai của hắn.

Khói bụi tản mát theo làn gió, tàn thuốc lấp ló ánh lửa rơi xuống chân bị Lục Thượng Cẩm giẫm tắt, đôi mắt hắn tràn ra một luồng hàn ý bất khả xâm phạm.

Alpha tê giác nhíu mày nhìn đối phương: “Thỏ tai cụp này là con mồi của tao.”

Ngôn Dật vô thức túm chặt cổ áo của Lục Thượng Cẩm, sắc mặt tái nhợt khiến người khác đau lòng.

Lục Thượng Cẩm mở bàn tay phải, con dao găm chiến thuật thuận thế trượt xuống, nhanh chóng chuyển sang tư tế cầm trong tay, hắn khẽ nâng mí mắt hờ hững nhìn Alpha tê giác:

“Mày xứng sao?”