Quản Sự Cụp Tai

Chương 3

Ngôn Dật ngồi dựa lưng trước cánh cửa, muốn rời khỏi căn phòng ngủ này nhưng tin tức tố động viên của Alpha tràn qua khe hở giống như một chất keo dính siêu chắc, dính chặt cậu vào đó.

Cậu biết rõ luồng tin tức tố kia vốn là Lục Thượng Cẩm mưa móc ban ơn cho Omega nhỏ bé bên trong, nhưng Ngôn Dật vẫn không cách nào chống cự được sự cám dỗ mê hoặc tàn ác ấy, cậu lắng nghe tiếng thở dốc hổn hển chồng chéo lên nhau để lây dính một chút động viên từ Alpha, mãi đến khi kỳ phát tình suy giảm đi phần nào, Ngôn Dật mới có thể chống đỡ thân thể đứng lên.

Cậu cắn vào chiếc bao tay da màu đen hở ngón, cởi phăng chiếc găng tay dính nhớp mồ hôi lạnh, lộ ra bàn tay phải thon dài sạch sẽ. Trên ngón áp út đeo một chiếc nhẫn bạch kim chất lượng được khéo léo chế tác, Ngôn Dật móc bao thuốc lá trong túi rút lấy một điếu đặt bên môi, yên tĩnh đánh lửa rít một hơi dựa vào cửa sổ ban công rộng mở, nhìn người làm vườn bên ngoài, chậm rãi phun nhả làn sương trắng.

Hai ngày trước cậu vừa đi kiểm tra sức khoẻ, bác sĩ cầm tờ giấy khám sức khỏe chẳng có nổi mấy chỉ tiêu bình thường dò hỏi Ngôn Dật mãi, thỏ tai cụp không thể so sánh với những chủng tộc khác, thời kỳ phát tình diễn ra cực kì thường xuyên. Giống như hầu hết Omega, họ sử dụng thuốc ức chế để kìm hãm kì phát tình, dùng thuốc quá liều còn gây ra nhiều tác dụng phụ không kể xiết, quan trọng nhất là tạo thành một khoang sinh sản hỗn loạn, khả năng vô sinh rất cao.

Không thể sinh sôi ra đời sau, Omega sẽ bị toàn bộ xã hội vứt bỏ và bài xích, Ngôn Dật hết cách đành phải một mình chịu đựng từng đợt sóng đến trong kỳ phát tình.

Cậu cúi đầu nhìn xuống chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của mình, giống như nhìn một món đồ chơi cũ bị vứt bỏ không dùng đến, vuốt ve nó đầy mệt mỏi và luyến tiếc.

Đã từng là một Omega được Lục Thượng Cẩm yêu thích, vóc người xinh đẹp tính cách mềm mại, lúc trên giường lại cực kì phóng đãng nóng bỏng, thể lực hoàn hảo, có thể hầu hạ mãnh thú như Lục Thượng Cẩm triền miên cả một đêm.

Mười năm trước Lục Thượng Cẩm ở lại tam giác vàng đọ sức với một đám buôn ma túy, bên người chỉ mang theo Ngôn Dật, hắn tuyên bố với bên ngoài rằng Omega nhỏ bé này chính là bạn đời hợp pháp của mình, cùng hắn trở thành phối ngẫu.

Năm đó Lục Thượng Cẩm dịu dàng vô cùng, để lại tuyến thể sau gáy cậu dấu răng tuyên bố sự chiếm hữu, tin tức tố dày đặc nồng nhiệt dấu hiệu thông qua tuyến thể lan tràn đến khắp toàn thân Ngôn Dật. Trong khoảnh khắc đó, mặc dù biết mình chỉ là một vệ sĩ của hắn, Ngôn Dật vẫn kìm lòng không đậu mà yêu hắn.

“Ngôn Ngôn, có đau không?” Lục Thượng Cẩm từ sau lưng ôm lấy Ngôn Dật, động tác nhẹ nhàng, khẽ hôn lên xương quai xanh của cậu, Omega dưới người mềm mại thuận theo, mặc kệ có bao nhiêu đau đớn đều sẽ nghênh đón Lục Thượng Cẩm, khiến hắn tận hứng cả đêm.

“Cẩm, Cẩm ca… Có thể đừng ở nơi này…” Ngôn Dật bị đè chặt trên bệ cửa sổ, nhìn thấy người đi đường phía dưới tình cờ lướt qua, xấu hổ dùng rèm cửa sổ che chắn cơ thể.

“Ở đây phong cảnh rất đẹp, anh rất thích nó.” Lục Thượng Cẩm hai mươi tuổi yêu nghiệt vừa mềm mỏng.

Sau khi kết thúc, Ngôn Dật mệt mỏi vùi trong l*иg ngực Lục Thượng Cẩm mê man, đôi tay nhiễm tin tức tố trấn an chậm rãi xoa lưng và lỗ tai thỏ nhũn đi của cậu, cẩn thận chăm sóc xoa dịu thỏ nhỏ, cho dù ngày mai có khói lửa nhân gian hay mưa bom bão đạn thế nào thì hôm nay chính là một đêm tình nồng ý mật.

Buổi tối hôm ấy là khoảnh khắc khó quên nhất trong cuộc đời Ngôn Dật, Alpha của cậu ký hiệu cậu, tự tay đeo nhẫn lên ngón tay cậu, trầm giọng hứa hẹn bên tai: “Anh yêu em, mãi đến tận cùng sinh mệnh, Ngôn Ngôn.”

Kỳ thực, con người ta khi lớn lên không còn tin vào những câu chuyện cổ tích nữa, cam kết tình yêu sâu sắc đến đâu cũng không bằng một tờ chi phiếu, một tấm thẻ đen. Tình yêu mãnh liệt đến đâu cuối cùng cũng chỉ còn sót lại sự cặn bã, điểm kết chính là không chốn dung thân.

Cậu còn chẳng bằng nhóm Omega mà Lục Thượng Cẩm thoải mái nếm qua.

Gần vua như gần cọp, mười năm, Lục Thượng Cẩm rửa tay chậu vàng, rời khỏi sóng gió binh loạn, con thỏ cụp tai bị chơi chán liền thất sủng.

Ngôn Dật quá mạnh mẽ, mạnh đến độ có thể khơi dậy lòng đố kị và đề phòng của Alpha, Alpha không sống chung với đao kiếm và bóng đêm sẽ không cần đến Omega quá mạnh mẽ. Thay vào đó, một Omega nhỏ bé nhu thuận ngọt ngào mới là lựa chọn phối ngẫu hoàn hảo nhất của một Alpha thành công

Ngôn Dật lúc này mới lĩnh hội được sự tuyệt tình của Lục Thượng Cẩm.

Hắn ấn cậu lên bàn mổ để tu sửa tuyến thể, xóa đi vết tích đã từng ký hiệu, nếu Lục Thượng Cẩm đã quyết tâm chia tay ai, nửa điểm dấu vết của hắn cũng sẽ không lưu lại cho đối phương.

Thế nhưng.

Ngôn Dật dập tàn thuốc, rũ mắt hôn lên chiếc nhẫn kia.

“Cẩm ca, em chờ anh chơi đủ, bất cứ khi nào quay đầu lại, em đều sẽ ở đây.”

Điếu thuốc cháy hết, nóng nảy trong phòng ngủ vẫn chưa kết thúc, âm thanh Omega trở nên khàn đặc, tận hứng lúc đầu cũng dần dần có xu hướng thống khổ van xin.

Ngôn Dật không ở lại lâu thêm nữa, cậu đi vào phòng chọn một bộ lễ phục được ủi phẳng phiu, dựng thằng cổ áo sơ mi trắng lên, thuần thục khéo léo thắt một cái nơ, cuối cùng sắp xếp áo khoác, thắt eo vừa vặn, một thân âu phục không nhiễm hạt bụi, mang theo găng tay trắng, đi xuống lầu chuẩn bị trà bánh.

Đồng hồ thạch anh trong phòng khách chỉ về 4 giờ chiều, Lục Thượng Cẩm bước xuống cầu thang gỗ với chiếc áo sơ mi mà Ngôn Dật đã chuẩn bị trong phòng ngủ, hắn ngồi trên ghế sô pha, cầm lịch trình mà Ngôn Dật sớm chuẩn bị đọc.

Đôi lông mày rậm lạnh nhạt, hơi cau có song có thể nhìn thấu bất cứ người nào, lông mày và đường sống mũi so với người Châu Á càng thẳng hơn, hắn mang bất kì đồ trang sức nào cũng đều toát ra sự thong dong vốn có từ xương tủy, dễ dàng khiến Lục Thượng Cẩm trở thành tiêu điểm trong mọi tình huống.