Ta Không Phải Sinh Ra Đã Là Quán Quân

Chương 10

Trong lúc các học viên đang kinh ngạc, các huấn luyện viên của nhóm chạy nước rút cũng gọi Vương Bằng Phi lại.

"Bằng Phi, Tô Tự này thật sự là Tô Tự sao??"

"Ba mẹ cậu ta không phải đã nhờ vả quan hệ để vào đội, báo cáo rằng khi trại hè làm phiền Lưu Văn Kiện chăm sóc con của họ sao?"

"Tôi nhớ không nhầm thì gia đình cậu ta nói rằng đứa trẻ rất yếu, chỉ muốn đến để rèn luyện thôi phải không?"

"Cậu ta thực sự không có nền tảng luyện tập sao?"

Vương Bằng Phi nhìn một nhóm huấn luyện viên đang kinh ngạc, vẻ mặt cũng đắc ý hẳn lên, như thể việc phát hiện ra sức mạnh của Tô Tự cũng có một phần của anh ta vậy.

Anh ta cười hì hì với các huấn luyện viên: "Đúng vậy, chính là cậu ta."

"Đừng nói đến nền tảng luyện tập, cậu ta là người được miễn thi các môn thể dục từ nhỏ đến lớn."

"Các vị còn chưa biết thành tích tốt nhất ở cự ly 100 mét trước đây của Tô Tự chứ? Cậu ta được miễn thi thể dục từ tiểu học đến trung học cơ sở, chỉ thỉnh thoảng khi trạng thái tốt thì tham gia một hoặc hai lần kiểm tra tại chỗ, cho đến nay thành tích kiểm tra tốt nhất vẫn chưa đạt 17 giây 50."

Các huấn luyện viên nghe Vương Bằng Phi nói, im lặng một lúc rồi nói: "Vậy ra học viên mà tiểu Bùi để mắt đến thực sự là cậu ta?!"

"Ôi trời!"

Vương Bằng Phi sửng sốt, lập tức trợn mắt——xong rồi, bị những con cáo già này moi ra mất rồi.

Các huấn luyện viên nhìn vẻ mặt của Vương Bằng Phi, có người quan hệ tốt với anh ta thì dứt khoát liếc anhg ta một cái: "Được rồi, ngạc nhiên cái gì chứ, chỉ cần nhìn biểu hiện của Tô Tự vừa rồi, cho dù cậu không để lộ thì chúng tôi cũng đoán ra là cậu ta rồi."

Vài huấn luyện viên nói xong thì không để ý đến Vương Bằng Phi nữa, mà tụ tập lại nói chuyện.

"Thành tích chạy ngược gió 14 giây 32, thành tích này không tệ chút nào!"

"Tô Tự này thực sự không có nền tảng luyện tập sao?"

"Không giống lắm! Các anh không thấy lúc cậu ta chạy giữa chừng, tư thế chạy vẫn rất tốt sao, hơn nữa nếu không được đào tạo thì trọng tâm cơ thể và điểm tiếp đất của trẻ em bình thường sẽ không chính xác như vậy chứ?"

Bao gồm cả giai đoạn bắt đầu chạy liên tục, tư thế toàn thân của Tô Tự nghiêng về phía trước cũng rất rõ ràng, các học viên khác vì cơ bản chưa được đào tạo chạy bằng giá đỡ xuất phát nên tư thế nghiêng về phía trước của cơ thể trong giai đoạn bùng nổ xuất phát không thể nói là hoàn toàn sai, chỉ có thể nói là sai trăm hoa đua nở.

Ví dụ như tư thế nghiêng về phía trước của cơ thể sai đã là vấn đề nhỏ rồi, lỗi của người khác có thể chỉ là phần thân trên từ thắt lưng trở lên nghiêng về phía trước, một số học viên chỉ nghiêng đầu và vai về phía trước, trông không giống như chạy cự ly 100 mét mà giống như chạy khom lưng.

Ngoài ra, còn có giai đoạn bước chân khi chuyển đổi hình dạng cơ thể ở giai đoạn đầu, động tác chuyển đổi của các động tác như gập hông, gập đầu gối và duỗi chân của cậu ta cũng rất trôi chảy, thậm chí về điểm này còn mạnh hơn cả một số vận động viên đội thiếu niên của đội tỉnh họ.

Phải biết rằng một số trẻ em trong đội thiếu niên không thể học cách tạo thành góc nhọn giữa chân trụ tiếp đất và mặt đất trong giai đoạn tăng tốc ban đầu, tránh lực cản không đủ.

Ồ, đừng nói đến đội thiếu niên, ngay cả những vận động viên trưởng thành trong đội một và đội hai cũng có một số người có kỹ thuật thô sơ, chỉ dựa vào năng khiếu mà liều lĩnh, những người này cũng thường không sửa được những thói quen xấu này.

Các huấn luyện viên nhìn nhau, sau đó cùng nhìn về phía Vương Bằng Phi.

"Bằng Phi này, Tô Tự thực sự chưa được đào tạo sao?"

Vương Bằng Phi nghiêm nghị nói: "Tất nhiên là chưa!"

Anh ta bắt đầu mô tả với các huấn luyện viên về ấn tượng ban đầu của mình về Tô Tự: "Các anh không biết đâu, Tô Tự lúc đầu rất yếu, ngay ngày đầu tiên chúng ta mở trại, khi chạy khởi động buổi sáng, Tô Tự đứng cuối cùng, chạy xong cả chặng đường, tôi thấy mặt cậu ta tái mét như thể mất nửa cái mạng vậy."

"Kết quả thì sao?"

"Anh Bùi của chúng ta lại để mắt đến cậu ta vào lúc đó!"

Vương Bằng Phi tuy có vẻ hơi ngốc nghếch nhưng khả năng diễn đạt khá tốt, anh ta đã kể lại toàn bộ quá trình Bùi Định Sơn để mắt đến Tô Tự và đánh giá năng khiếu của Tô Tự như thế nào.

Các huấn luyện viên có mặt tại đây cho đến lúc này cuối cùng không khỏi cảm thán ——phải nói là trình độ của tiểu Bùi rất cao!

Nói xong, các huấn luyện viên lại lần lượt nhìn về phía Tô Tự ở không xa với ánh mắt sáng ngời.

"Vậy nên Tô Tự mới chỉ học một số động tác kỹ thuật cơ bản và kiến thức chạy nước rút trong hai ngày gần đây thôi sao?"

"Đúng vậy."

Vương Bằng Phi gật đầu nói: "Tôi đều ở bên cạnh quan sát cậu ấy và Chu Vũ Ngang cùng nhau tập luyện, cậu ấy học và hiểu rất nhanh về các động tác kỹ thuật, tiếp thu rất nhanh nhưng trước đây tôi không nghĩ cậu ấy có thể áp dụng vào bài kiểm tra thực tế nhanh như vậy."

Các huấn luyện viên nghe vậy thì cười.

Ai mà ngờ được chứ?

Hai ngày đào tạo kỹ thuật cơ bản, trực tiếp kéo thành tích chạy 100 mét của Tô Tự từ 17 giây 5 không vào vòng loại lên 14 giây 32.

Cho dù điều này là do thành tích chạy 100 mét trước đây của Tô Tự không có bất kỳ kỹ thuật nào hỗ trợ nên tiến độ cải thiện ban đầu sẽ có vẻ rất lớn nhưng tiến độ cải thiện này thực sự quá kinh ngạc.

"Thật đáng tiếc là thể lực của Tô Tự thực sự không tốt, nếu sức mạnh, sức bùng nổ và sức bền của cậu ấy mạnh hơn một phần, không nói đến những thứ khác, chỉ cần đạt đến mức trung bình của nam sinh cùng độ tuổi, thành tích này của cậu ấy có thể vào dưới 14 giây."

Nói xong, các huấn luyện viên đều nhìn về phía Tô Tự với ánh mắt tiếc nuối.

Sau vòng kiểm tra vừa rồi, các huấn luyện viên trong nhóm huấn luyện đã hiểu rõ về năng khiếu của Tô Tự, đều cảm thấy năng khiếu của cậu bé này thực sự không tệ, chỉ tiếc là thể lực vẫn còn quá kém.

"Giá mà thể lực tốt hơn một chút thì tốt rồi, với thể lực như hiện tại, cảm thấy rất khó để có thể phát triển tốt."

Trong số những huấn luyện viên này, không ít người cảm thấy kinh ngạc trước năng khiếu của Tô Tự nhưng thể lực của Tô Tự vẫn khiến họ phải dè dặt về tương lai của Tô Tự.

Chủ yếu là lúc này Tô Tự vừa hoàn thành bài kiểm tra 100 mét trước mặt các huấn luyện viên, khi kết thúc bài kiểm tra, mặt Tô Tự tái mét gần như kiệt sức, trạng thái này cũng để lại ấn tượng sâu sắc cho các huấn luyện viên.

Ngay lúc này, Chu Vũ Ngang cũng bắt đầu bài kiểm tra 100 mét của mình, khi Chu Vũ Ngang bước lên đường chạy thử nghiệm, chống hai tay xuống đất và ngồi xổm trên giá đỡ xuất phát, các huấn luyện viên vốn đang thảo luận cũng tập trung sự chú ý vào Chu Vũ Ngang.

"Nói thật thì Chu Vũ Ngang cũng rất tốt."

"Đúng vậy, chỉ xét về thể lực thì Chu Vũ Ngang vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối."

"Đúng vậy và kỹ thuật cũng không tệ, đứa trẻ này còn rất đam mê chạy nước rút, có năng khiếu, có đam mê, khả năng học kỹ thuật cũng rất nổi trội, tôi nghĩ xét về thành tích trong tương lai, cơ hội của Chu Vũ Ngang vẫn lớn hơn."

Trong lúc nói chuyện, người phát lệnh trên đường chạy thử nghiệm đã ra lệnh "Chuẩn bị", các học viên tham gia kiểm tra trong nhóm này rõ ràng có năng lực mạnh hơn một chút, có lẽ có thể coi là nhóm học viên ưu tú của trại hè lần này, Chu Vũ Ngang và Giang Nguyên đều tham gia kiểm tra trong nhóm này.

Khi tiếng súng lệnh vang lên, tốc độ phản ứng của nhóm học viên này rõ ràng nhanh hơn một phần.

Nhưng ngay cả trong nhóm học viên ưu tú này, màn thể hiện của Chu Vũ Ngang cũng đặc biệt nổi bật, sức bùng nổ của cậu ấy rất mạnh mẽ, ngay từ khoảnh khắc bùng nổ khi đạp và chạy đã rõ ràng hơn đối thủ xung quanh ít nhất một khoảng cách.

Cùng với tốc độ cơ bản được thiết lập trong giai đoạn bùng nổ khi xuất phát, rồi đến giai đoạn tăng tốc bùng nổ mạnh mẽ.

"Không tệ, khả năng tăng tốc rất mạnh."

"Kỹ thuật vẫn còn hơi thô, nền tảng không được vững lắm."

"Kỹ thuật xuất phát không tệ nhưng giai đoạn xuất phát và tăng tốc hơi cứng nhắc, hình thành kỹ thuật tổng thể rồi, chỉ cần mài giũa thêm."

Các huấn luyện viên nói vậy nhưng trên mặt vẫn tỏ ra hài lòng với màn thể hiện của Chu Vũ Ngang, giống như họ đã nói trước đó, đối với việc lựa chọn những mầm non ở độ tuổi này, các huấn luyện viên sẽ không yêu cầu kỹ thuật của những mầm non này phải tốt hay xấu, dù sao thì khi vào đội tuyển tỉnh cũng phải bắt đầu mài giũa lại từ đầu.

Sau khi Chu Vũ Ngang chạy xong, thành tích 11 giây 83 (tốc độ gió +0,3m/giây) không chỉ vượt trội so với tất cả các học viên mà còn khiến các huấn luyện viên có mặt liên tục gật đầu khen ngợi với nụ cười trên môi.

"Trước đây, khi diễn ra Đại hội thể thao học sinh toàn tỉnh, ông Trương của Sở Giáo dục đã nói với tôi rằng có một mầm non tốt ở trường số 7 của thành phố chúng ta, chính là Chu Vũ Ngang này nhưng lúc đó đội thiếu niên của chúng ta đang bận chuẩn bị cho vòng loại giải vô địch thế giới nên tôi không đi tìm hiểu tình hình. Bây giờ nghĩ lại thì có hơi tiếc nuối."

Bên cạnh đường chạy, các huấn luyện viên cũng đưa ra một số lời nhận xét về các học viên tham gia kiểm tra trong nhóm này.

Phải nói rằng nhóm này xứng đáng là nhóm ưu tú, thành tích của tổng cộng 8 học viên tham gia kiểm tra đều nằm trong khoảng dưới 13 giây 50, trong đó thành tích tốt nhất là Chu Vũ Ngang với 11 giây 83, học viên có thành tích đứng thứ hai cũng đạt 12 giây 26, thành tích này thực tế đã đạt tiêu chuẩn vận động viên cấp ba quốc gia.

Trong cuộc kiểm tra này, Tô Tự cũng đứng xem ở bên cạnh, ngoài Chu Vũ Ngang, thành tích của Giang Nguyên thực tế cũng rất xuất sắc, xếp thứ ba trong nhóm, thành tích cuối cùng là 12 giây 89, cũng đã vượt qua mốc 13 giây.

So sánh thành tích của mình với Chu Vũ Ngang, Giang Nguyên, Tô Tự lặng lẽ mím môi.

—— Quả nhiên, so với những thiên tài thực sự, thành tích của cậu vẫn còn kém xa.

Trên đường chạy, Chu Vũ Ngang và Giang Nguyên đã hoàn thành bài kiểm tra cùng nhau đi về phía Tô Tự, Chu Vũ Ngang cười hì hì với cậu: "Thế nào, ông trời con, tôi và anh trai cậu không làm mất mặt phòng 303 của chúng ta303 của chúng ta chứ?"

Tô Tự liếc nhìn cậu ta, không để ý đến Chu Vũ Ngang đang cười rạng rỡ.

Giang Nguyên giơ tay xoa đầu Tô Tự: "Bây giờ tình trạng thế nào? Đã hồi phục chưa?"

Tô Tự buồn bã đáp một tiếng "Ừ", bài kiểm tra 100 mét hôm nay cậu đã cố gắng hết sức, thành tích cuối cùng đã là thành tích tốt nhất mà cậu100 mét hôm nay cậu đã cố gắng hết sức, thành tích cuối cùng đã là thành tích tốt nhất mà cậu có thể đạt được hiện tại.

Cậu chỉ cảm thấy hơi bực bội với tình trạng cơ thể hiện tại của mình.

Giang Nguyên xoa đầu cậu, cười nói: "Tiểu Tự của chúng ta quả là một thiên tài, mới hai ngày mà thành tích đã tăng hơn 3 giây! Đợi trại hè kết thúc, không biết thành tích 100 mét của cậu sẽ tăng bao nhiêu nữa!"

Tô Tự cau mày tránh tay Giang Nguyên, buồn bã nói: "Em không phải thiên tài."

Chu Vũ Ngang ở bên cạnh nghe vậy, lập tức chen vào: "Ê? Không được đâu, ai nói ông trời con của chúng ta không phải thiên tài! Cho dù Tiểu Tự tự nói thì tôi cũng không công nhận đâu!"

Nói xong, Chu Vũ Ngang cũng cười đặt đôi bàn tay to của mình lên đầu Tô Tự xoa nắn.

Tô Tự bị cậu ta làm phiền nên đã vung tay đẩy tay cậu ta ra, còn hung dữ trừng mắt nhìn cậu ta nhưng Chu Vũ Ngang không hề để ý, còn cười hì hì ở bên cạnh định nịnh nọt Tô Tự, cuối cùng bị Giang Nguyên giữ chặt.

***

Sau khi kết thúc buổi kiểm tra khai mạc chung trong ngày, khi Bùi Định Sơn trở về văn phòng của nhóm huấn luyện viên, các huấn luyện viên của nhóm chạy nước rút vẫn đang ở trong văn phòng, thấy Bùi Định Sơn thì bắt đầu thảo luận với anh——

"Tiểu Bùi, mầm non mà cậu để mắt tới chính là Tô Tự phải không?"

"Đúng vậy."

"Chúng tôi cũng đã quan sát tình hình của Tô Tự, cậu ta thực sự có năng khiếu và khả năng lĩnh hội trong chạy nước rút, điều kiện đàn hồi của cơ thể cũng không tệ nhưng điều kiện cơ thể của Tô Tự thực sự quá kém, với tình trạng thể lực này của cậu ta, chạy xong vòng loại là phải nghỉ, đến bán kết, chung kết thì cậu ta còn thể lực để chạy không?"

"Đúng vậy, cho dù thể lực có thể nâng cao nhưng điều kiện cơ bản vẫn ở đây, nếu đợi kỹ thuật thành thạo thì thể lực của cậu ta cũng chỉ là nhất thời, nếu lịch thi đấu dày hơn một chút nữa thêm một cuộc chạy tiếp sức, cơ thể cậu ta không thể chịu đựng được."

"Nhìn chung, điều kiện của Chu Vũ Ngang vẫn tốt hơn một chút."

Bùi Định Sơn bước vào văn phòng, lặng lẽ nghe hết những lời khuyên của các huấn luyện viên, những lời khuyên này thực sự xuất phát từ lời nhắc nhở thiện ý, Bùi Định Sơn không phản bác từng lời một, chỉ sau khi nghe hết tất cả các lời khuyên, anh vẫn bình tĩnh nói một câu: "Nếu chắc chắn phải chọn một trong hai học viên Tô Tự và Chu Vũ Ngang, tôi chỉ chọn Tô Tự."

Câu trả lời vô cùng chắc chắn này khiến các huấn luyện viên vừa đưa ra lời khuyên im lặng ngay lập tức.

Mọi người nhìn nhau, họ biết Bùi Định Sơn đánh giá cao Tô Tự nhưng họ không biết Bùi Định Sơn lại đánh giá cao Tô Tự đến vậy.

"Cái này..."

Các huấn luyện viên nhất thời không biết nên nói gì nữa, Bùi Định Sơn lại ôn hòa nói: "Thôi được rồi, buổi kiểm tra khai mạc hôm nay, dù sao Tô Tự cũng mới thực sự được đào tạo hai ngày."

"Đến cuộc thi bế mạc sau 38 ngày nữa, mọi người có thể xem lại màn thể hiện của Tô Tự vào thời điểm đó——có lẽ đến lúc đó, mọi người sẽ có ý kiến khác."