Với tư cách là đội trưởng, Giang Dữ Hoài như thường lệ cảm ơn khán giả trước màn hình đã ủng hộ ca khúc chủ đề《Untitled》trong album mới của họ.
Niên Dương cúi đầu nhìn đôi giày thể thao do tổ chương trình cung cấp.
Vì vậy hiện trường ghi hình vốn đang yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Giang Dữ Hoài đang nói. Sau đó tất cả mọi người ở hiện trường từ đạo diễn, thợ quay phim đến các khách mời đột nhiên nhìn thấy một chuyển động khác thường.
Niên Dương đứng bên cạnh của bên cạnh của Giang Dữ Hoài, nhìn bề ngoài có vẻ bất động ngay cả nét mặt tươi cười cũng không thay đổi, nhưng chân lại nhích dần nhích dần và ngày càng cách xa hai đồng đội của mình.
Toàn thân Niên Dương không hề cử động ngoại trừ đôi chân, khuôn mặt vẫn mỉm cười đối diện với ống kính. Những bước chân nhỏ cứ nhích dần, cuối cùng đến khi cảm thấy vị trí giữa ba người không còn tạo thành tín hiệu sóng điện thoại mới dừng lại.
Giang Dữ Hoài đã nói xong.
Nhưng Chử Hằng Vũ tựa hồ vẫn chưa bắt đầu nói.
Niên Dương nghi hoặc nhìn sang Chử Hằng Vũ bên cạnh.
Lúc này mới phát hiện Chử Hằng Vũ cũng đang nhìn cậu.
Hoặc là nên nói, không chỉ Chử Hằng Vũ mà tất cả nhân viên và khách mời khác đều đang nhìn cậu.
Họ nhìn Niên Dương vốn đang đứng cùng hai đồng đội cao lớn của mình, rồi dần dần cách xa họ, tưởng chừng như giữa ba người được ngăn cách bởi một dải ngân hà.
Dáng vẻ còn vô cùng quật cường.
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha.”
Không biết là ai cười đầu tiên, sau đó cả hiện trường đều vang lên những tiếng cười.
Đồng đội của cậu Chử Hằng Vũ cũng phì cười, trên khuôn mặt lạnh lùng thường ngày của Giang Dữ Hoài cũng hiện lên một nụ cười nhẹ.
Đạo diễn nhanh chóng ghi lại câu chuyện cười đầu tiên trong quá trình ghi hình.
“Niên Dương qua đây qua đây!” MC chương trình Lý Tiểu Mẫn lập tức nhiệt tình vẫy tay gọi Niên Dương, sau đó nắm lấy tay diễn viên Cao Vũ có dáng người thấp bé đi tới bên cạnh cậu, “Qua chỗ chúng tôi, đừng đứng cùng hai người họ nữa, qua đứng với chúng tôi này.”
Niên Dương mấm máy môi: “……”
Đột nhiên cả người như hóa đá đứng tại chỗ.
Hóa ra đây chính là cảm khi còn bé bạn tưởng hành động nhỏ của mình không bị ai phát hiện, nhưng thực chất cả lớp đều biết.
“Ôi cười đau bụng mất.” Đường Giai chống tay lên hông, cười nghiêng ngả. MC dẫn chương trình Lý Tiểu Mẫn chủ động chiếm lấy vị trí trống ở giữa Niên Dương và Chử Hằng Vũ, rồi tự nhận là “thành viên thứ bảy của RNV”.
Các khách mời khác cười đùa nói “Biến đi”, “Cậu xem cậu đứng đó có hợp không”, “Thành viên xấu nhất lịch sử nhóm nhạc nam”.
Hiển nhiên không ai ngờ một hành động nhỏ của Niên Dương có thể phá vỡ sự nghiêm túc nhanh tới vậy.
Cười xong, quá trình giới thiệu vẫn phải tiếp tục, Chử Hằng Vũ nhiệt tình chạy qua kéo Niên Dương vào giữa anh và Giang Dữ Hoài: “Đứng như này là không sao rồi chứ.”
Niên Dương: “……”
Cậu muốn nói anh không nhận ra rằng đứng như vậy rất giống thung lũng nằm giữa hai ngọn núi sao, cảm giác trông giống chữ “lõm*”.
*Chữ “lõm” trong tiếng trung là 凹/āo.
Niên Dương người vừa bị phát hiện âm mưu nhỏ, rơi vào trạng thái tuyệt vọng, “lõm” thì cứ “lõm” đi.
Sau khi khách mời cuối cùng giới thiệu xong, tiếp theo là đến phần đọc nhiệm vụ ghi hình chính thức.
Nhiệm vụ đầu tiên là năm MC và ba khách mời tập này chơi trò chơi để chia thành hai người một nhóm, mỗi nhóm sẽ phải dùng các phương tiện khác nhau để di chuyển đến địa điểm được chỉ định và lấy hộp kho báu bí ẩn, nhóm nào lấy được trước sẽ là nhóm chiến thắng.
Khi tổ chương trình giới thiệu bốn phương thức di chuyển ngày hôm nay, một trận ồn ào trong hiện trường lại vang lên:
“Sự khác biệt cũng quá lớn đi.”
“Tổ chương trình thật biết gây chuyện.”
“Ai sẽ lấy được cái cuối cùng đây ha ha ha ha.”
“Tôi muốn cái đầu tiên!”
Niên Dương lần lượt xem xét bốn phương thức được đưa ra.
Đầu tiên là một chiếc xe thể thao sang trọng, thứ hai là 100 tệ để gọi taxi, thứ ba là xe điện mini dành cho hai người, và phương tiện cuối cùng……
Một chiếc xe đạp thoạt nhìn khá cũ kỹ như đã có 28 năm tuổi đời.
Sau khi tất cả các quy tắc được đưa ra, việc chia nhóm bắt đầu.
Cách lập đội rất đơn giản, tám người mỗi người cầm một đầu của một trong bốn sợi dây bị xoắn lại với nhau, hai người cầm cùng một sợi dây sẽ lập thành một đội.
Chử Hằng Vũ và Đường Giai là hai người đầu tiên kéo sợi dây giống nhau và lập thành một đội.
“Niên Dương, cậu muốn lập đội với ai?” MC Lý Tiểu Mẫn mỉm cười hỏi trước khi cậu kéo dây, “Với đồng đội của cậu hay với chúng tôi?”
Niên Dương bị hỏi một cách ngẫu nhiên, cậu ngẩng đầu lên, nhìn về phía Giang Dữ Hoài còn chưa xác định được mình lập đội với ai.
“Tôi……” Niên Dương lộ ra nụ cười tỏa nắng, “Đương nhiên là cùng đội trưởng của chúng tôi.”
Tuy mối quan hệ thực tế không mấy tốt đẹp nhưng dù sao cũng đang ghi hình chương trình, thể hiện tình đồng đội tương thân tương ái là việc nên làm.
Hơn nữa, việc lập đội được quyết định bằng cách cầm cùng một sợi dây chứ không phải lời nói suông là có thể quyết định.
Lý Tiểu Mẫn lại hỏi Giang Dữ Hoài câu hỏi tương tự, chọn đồng đội hay MC.
Giang Dữ Hoài nhìn sợi dây trong tay không biết người cầm đầu dây còn lại là ai, bình tĩnh nói: “Đều được.”
Lý Tiểu Mẫn: “ ? ”
Niên Dương: “……”
Nụ cười trên mặt cậu đông cứng lại.
Tên đàn ông này rốt cuộc là không có EQ hay là cố tình vậy!