Đệ Nhị Xuân

Chương 8

Mười ngón tay, trong mỗi một kẽ ngón tay đều có tơ máu đỏ.

Đây là sao nhỉ? Sao móng tay lại đổ máu vậy ta?

Cô vội vàng dùng nước xối vào. Không đau, hơn nữa máu bẩn rất nhanh đã được xối sạch, điều này đã nói lên một điều, là máu trong móng tay không phải là của mình.

Vậy chỉ có một khả năng…

Xem ra tối hôm qua đúng là rất kịch liệt.

Lâm Niệm Sơ thở dài một hơi. Cô không thể thừa nhận, đúng là mình đói khát rồi, dù sao thì cô đã không sinh hoạt vợ chồng hơn nửa năm rồi.

Lần đầu tiên phát hiện Lương Thần nɠɵạı ŧìиɧ là nửa năm trước. Trước đó Lương Thần còn ra ngoài công tác suốt, ròng rã hai tháng không về nhà.

Ngày kỷ niệm kết hôn đó, vì muốn cho Lương Thần một sự bất ngờ, cô đã tự mình đi đến thành phố mà anh ta đang đi công tác. Thế mà trước cổng khách sạn anh ta đang ở tạm, cô lại nhìn thấy cảnh anh ta đang ôm ôm ấp ấp với một người phụ nữ đi về phía cửa chính khách sạn.

Tình cảnh lần đó rất xấu hổ.

Khoảnh khắc đó, thế giới của cô gần như sắp sụp đổ.

Để tránh xấu hổ, cũng có lẽ là bởi vì không có dũng khí đối mặt với sự thật, cô đã lựa chọn trốn tránh. Cô quay đầu chạy, nhưng nước mắt cứ chảy. Thậm chí cô cũng không ý thức được mình đã khóc, chỉ cảm thấy thế giới trước mặt rất mơ hồ, giống như là một cơn ác mộng không thể mở mắt.

Lương Thần lập tức buông cô gái kia ra, chạy như điên đuổi theo cô, nắm lấy cổ tay cô, thất kinh nói với cô: “Niệm Sơ, em nghe anh giải thích đã, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu.”

Anh ta giải thích rằng cô gái kia là đồng nghiệp của anh ta, tối hôm qua tụ họp, cô ta uống quá chén, cho nên anh ta mới phải hộ tống cô ta tới khách sạn.

Có thể là do không hề bắt gian tại giường, hoặc cũng có thể là do cô hèn nhát, cũng có thể là do cô vẫn còn ôm một tia hy vọng với Lương Thần, cho nên cô đã không chú ý tới mặt mũi của cô gái kia, tin vào lời giải thích của Lương Thần.

Nhưng đây đều là lừa mình dối người, bởi vì suy nghĩ chân thực nhất nơi đáy lòng là không tin anh ta, cho nên từ ngày đó, cô đã không cho anh ta chạm vào cô nữa. Cho dù có bất cứ sự tiếp xúc thân thể nhỏ bé nào cũng không được, bởi vì cô thấy ghê tởm.

Mãi cho đến hai tháng trước, ngày lễ Giáng Sinh đó, vốn là cô muốn nói chuyện thẳng thắn với Lương Thần, muốn cố gắng tiếp tục đoạn hôn nhân này. Thế nhưng cô gái kia lại tìm đến cửa, khóc nói với hai người bọn họ rằng cô ta đã mang thai, đã một tháng rồi, còn khóc lóc cầu xin cô tha thứ.

Kẻ thứ ba tung con bài lớn, cô thua hoàn toàn, cũng vào lúc đó cô mới hiểu được rằng Lương Thần luôn lừa cô. Từ nửa năm đó, anh ta không chỉ không hề cắt đứt quan hệ với cô gái này, mà còn làm cho cô ta lớn bụng.