Bên trong siêu thị, ba người đàn ông dính đầy máu trên cơ thể, dựa lưng vào cửa cuốn, hô hấp nặng nề.
Bên ngoài vẫn có tiếng gào thét của Zombie vọng vào, cùng âm thanh rùng rợn của móng tay người cào vào cửa sắt.
Nhưng lúc này tâm tình của ba người cực kỳ hưng phấn.
Bởi vì cuối cùng... Cũng đã vào được bên trong siêu thị, có thể thu hoạch được một lượng lớn vật tư.
"Hả... từ từ..."
Vương Thông cầm đầu trừng lớn hai mắt nhanh chóng phát hiện có gì đó không đúng.
Bởi vì những giá để hàng ở trước mắt thế mà lại rỗng tuếch.
Không có gì hết!
"Đây...cái này...đồ đâu?"
Hai người còn lại cũng bối rối không kém.
"Chẳng lẽ... Đã có người đến đây lấy hết rồi?"
"Không có khả năng, cho dù có người đến cũng không thể dời đồ đi sạch bách như này."
Vương Thông cầm rìu cứu hỏa vội vàng đi vào bên trong để kiểm tra, tâm trạng hưng phấn ban đầu nhanh chóng tụt xuống đáy khi họ kiểm tra đến từng ngóc ngách.
Bởi vì bên trong kho hàng không có bất kỳ một thứ gì.
Đến cả một sợi lông cũng không có.
"ĐM!"
Có một người nổi giận vung xà beng lên đập loạn khắp nơi để phát tiết bất mãn trong lòng, liều chết đi tới đây lại còn bị tổn thất hai đồng đội.
Kết quả lại là công dã tràng khiến hắn hoàn toàn sụp đổ.
"Đông Tử, bình tĩnh lại!"
Vương Thông lập tức ngăn cản hắn bởi vì khi phát ra tiếng vang, ngoại trừ hấp dẫn nhiều Zombie bên ngoài đến hơn thì chẳng có một chút tác dụng nào khác nữa.
Đông Tử giống như một con trâu đực nổi giận, thở hổn hển.
"Vương ca, chúng ta rơi vào đường cùng rồi!"
"Cũng chưa chắc."
Vương Thông nhíu mày suy nghĩ, nói: "Siêu thị bị quét sạch đến mức như này chắc chắn không phải người sống sót có thể làm được, hẳn là do ông chủ của siêu thị này đã sớm chuẩn bị trước."
"Ý của anh là..."
Hai người còn lại tựa như nghĩ đến cái gì đó.
Vương Thông gật đầu.
"Đúng, trước đây tao đã từng tới nơi này mua một ít đồ, ông chủ của siêu thị này ở ngay tòa chung cư phía trước."
"Chúng ta mau đi tìm hắn!"
Mắt Đông Tử lóe lên giống như tìm được hi vọng một lần nữa.
Bọn hắn một đường gϊếŧ tới siêu thị này, không muốn để chuyến này trở thành tốn công vô ích, hơn nữa tòa chung cư ở đối diện cũng chỉ cách một đoạn, đến đó không phải là chuyện khó.
Thanh niên cầm chảo ở trong tay lại tỏ ra lo lắng.
"Thế nhưng mà.... Tại sao người ta phải cho chúng ta vật tư?"
"Có cho hay không, không phải do hắn quyết định!"
Đông Tử tay cầm xà beng, mắt lộ ra vẻ hung ác, hiện giờ hắn đã bị bức đến đường cùng, chuyện gì cũng có thể làm được.
Tất nhiên Vương Thông rất đồng ý.
"Nếu như hắn đã tích trữ lương thực vậy thì chúng ta liền đi đoạt của hắn."
"Được."
Thanh niên cầm chảo cũng trở nên kiên định. Trên đường đi đã chứng kiến được thực lực của Vương ca và Đông Tử, bằng sự hung mãnh của hai người, việc cướp đoạt một ông chủ siêu thị chắc chắn không thành vấn đề.
Hoặc là...
Nếu như may mắn, chủ siêu thị đã biến thành Zombie thì chỉ cần giải quyết hắn là có thể lấy được vật tư.
......
Khoảng chừng 10 phút sau, Zombie vây quanh ở cửa siêu thị đã tản ra, lơ đãng bốn phía.
Cửa cuốn nhẹ nhàng kéo lên một khe hở, bởi vì sợ hấp dẫn Zombie cho nên ba người cực kỳ nhẹ nhàng, không dám phát ra một chút âm thanh nào, lăn ra từ bên trong khe hở.
Mấy người tràn đầy bụi đất, ánh mắt cẩn thận.
Sau khi xác định rõ phương hướng liền chạy thẳng một mạch đến tòa chung cư.
"Quả nhiên..."
Lâm Đông đứng trước cửa sổ nói thầm, tất cả mọi chuyện lúc vừa rồi hắn đều đã thu hết vào mắt, đã sớm đoán được sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Nhưng mà cũng tốt.
Thức ăn tự chạy đến....
Cũng đúng lúc mượn cơ hội này để kiểm tra năng lực thực chiến của ba tên đàn em một chút.
Bởi vì tòa chung cư đã mất điện cho nên không thể sử dụng thang máy, ba người ở bên dưới đành phải đi bộ leo thang.
Tầng hai mươi!
Trong lúc đó, trên hành lang vẫn còn có lẻ tẻ Zombie.
Sự chiến đấu của ba người nhanh nhẹn dũng mãnh, họ đập chết Zombie nhưng thể lực cũng tiêu hao không ít, sau khi leo lên tầng cao nhất đã mồ hôi đầm đìa.
"Hộc...hộc... Hẳn là căn phòng này, Đông Tử, đi gõ cửa!"
Vương Thông phân phó.
Đông Tử đã sớm không kịp chờ, đi lên phía trước đưa tay đập cửa.
"Cộc, cộc, cộc!"
"Mở cửa! Nhanh mở cửa ra!"
Tiếng gầm gừ của người đàn ông quanh quẩn khắp hành lang.
Nhưng lúc này Lâm Đông cũng chẳng vội vàng, hắn còn đang bận rửa tay.
Sau khi rửa tay xong còn dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau khô, rồi cầm lấy khăn quàng cổ trắng tinh quấn trên cổ.
Hắn muốn ăn cơm....
"Tao biết mày ở bên trong, nếu như mày không trả lời bọn tao sẽ phá cửa!"
Vương Thông giơ rìu cứu hỏa lên, ánh mắt hung ác, "bố mày phá cửa, 3, 2, 1.....!"
Ngay khi cây rìu dính máu chuẩn bị giáng xuống cửa thì "cạch" một tiếng.
Cánh cửa trước mặt mở ra....
Bên trong, ánh sáng chiếu ngược thân ảnh thon dài, thanh niên có làn da trắng nõn, ngũ quan đẹp đẽ, khuôn mặt anh tuấn đến cực điểm.
Hắn mặc áo sơ mi trắng tinh khiết không nhuốm bụi trần, trên cổ đeo một chiếc khăn quàng, vô cùng sạch sẽ.
Cả ba người Vương Thông đều nhìn chằm chằm. Từ sau khi tận thế bắt đầu, bọn họ chưa từng gặp qua người nào sạch sẽ đến như này.
Chỉ là họ phát hiện trong hai mắt của người này tràn đầy lạnh lùng, không mang theo bất kỳ tia tình cảm nào, thậm chí là... Nhân tính!
"Mày là ông chủ siêu thị sao?"
Vương Thông mở miệng chất vấn, nhưng Lâm Đông vẫn im lặng không trả lời. Hai người còn lại thay thế liền vội vàng nói:
"Đừng giả ngu! Tao biết mày có rất nhiều vật tư, bây giờ lấy ra luôn, bọn tao tha cho mày một cái mạng!"
"Đúng! Mày còn đeo khăn trên cổ, đang định ăn cái gì thế?"
"CMN, mày nói chuyện đi!!"
"...."
Lúc này Lâm Đông chậm rãi hé miệng ra.
Gừ...gừ...
Cổ họng của hắn chỉ phát ra tiếng gầm khàn khàn nhỏ.
Ba người kia thấy thế liền trừng mắt chó, cả người choáng váng.
"Ôi vl, Zombie?"
Bởi vì trong trí nhớ của ba người, Zombie đều vô cùng dữ tợn, kinh khủng, bẩn thỉu, nhưng người trước mắt này lại sạch đến mức như thế, thế mà lại là một con Zombie!
Đúng là không thể tưởng tượng được!
"Biến thành Zombie cũng tốt, thẳng tay xử lý là được rồi!"
Vương Thông nắm chặt rìu cứu hỏa, trong suy nghĩ của hắn, giải quyết một con Zombie còn dễ hơn là gϊếŧ một con người.
Hai người còn lại gật đầu, chuẩn bị động thủ.
Nhưng đúng lúc này trong hành lang lại truyền tới một loạt tiếng bước chân, bởi vì vừa rồi âm thanh mà Lâm Đông phát ra chính là đang gọi ba tên đàn em.
"Hả? Vẫn còn Zombie?"
Vương Thông lập tức cảnh giác nhưng cũng không quá e ngại, dù sao một đường gϊếŧ đến tận đây cũng đã có kinh nghiệm rất nhiều.
Căn cứ theo từng bước chân mà phán đoán, số lượng Zombie tới đây cũng không nhiều. Toàn thân ba người quấn báo chí, băng dán, chí ít Zombie không thể phá được lớp phòng hộ này, họ có thể giải quyết một cách nhẹ nhàng.
Quả nhiên.
Chỉ có ba con Zombie xuất hiện ở trong hành lang.
Nhưng điều khiến cho người ta không ngờ tới chính là...trong tay ba con Zombie này, lại đang cầm theo một thứ.
"Cái đó là...."
Ba người Vương Thông nhướng mày, họ đã nhận ra được điều không thích hợp, sau khi nhìn kỹ lập tức trở nên sợ hãi.
"Vl nỏ?!"
Ba con Zombie đồng loạt nâng chiếc nỏ lên nhắm vào mấy người Vương Thông.
"Ôi, đm?!"
Vương Thông kinh hô, choáng váng.
Hắn chẳng thể nghĩ nổi...
Zombie lại biết dùng vũ khí?!!!
Ba người nhanh chóng phát hiện, mấy con Zombie này không giống mấy con bình thường, chúng không trực tiếp nhào lên cắn, mà bộ dạng như thể đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.
"Mẹ nhà nó, Zombie còn biết dùng nỏ rồi còn ngắm bắn, còn có thiên lý nữa không vậy?"