Mỗi Đêm Đều Biến Thành Chim Mập Của Nhà Ảnh Đế

Chương 63

Trời ơi, vậy mà cũng được!

[Thế này là gian lận phải không?]

[Cục cưng dựa vào bản lĩnh của mình mà gọi được chim đến, dựa vào cái gì mà nói là gian lận! Có bản lĩnh thì ngươi cũng gọi một đàn chim đến thử xem!]

[Chờ xem livestream trồng cây chuối ỉa ra.]

[Trước đây tôi cứ tưởng Thu Thu khen Bạch Thu Thu hát hay là do filter quá đà, bây giờ mặt tôi đau quá.]

[Cục cưng là phượng hoàng chuyển thế phải không?]

[Má ơi! Má ơi!]

[Bất lực vì trình độ văn hóa thấp kém, một câu má ơi xài vạn năng.]

[Hiệu ứng chương trình này giả tạo quá rồi đấy?]

[Người phía trước chua quá đi——]

[Chỉ có mình tôi thấy ánh mắt Hoắc ảnh đế nhìn Bạch Thu Thu cưng chiều quá mức sao?]

[Hihi, cặp này còn ngọt hơn cặp đôi bị gán ghép kia nhiều.]

"Hoắc Lăng, anh xem!" Bạch Thu Thu ôm một bó lúa chạy lon ton đến: “Chúng ta sắp gặt xong rồi!"

"Tối nay chúng ta có thể ăn bữa thịnh soạn rồi!"

Bạch Thu Thu vẫy tay với đàn chim: "Tôi còn muốn mời chúng cùng ăn nữa!"

Hoắc Lăng bị nụ cười của Bạch Thu Thu lây nhiễm, đưa tay muốn xoa đầu cậu, Bạch Thu Thu không chú ý, chưa kịp phản ứng đã chạy lon ton đi.

Hoắc Lăng nhìn bóng dáng tràn đầy sức sống của cậu, lắc đầu cười.

Quả nhiên vẫn còn là trẻ con.

_

Sau khi khao thưởng lũ chim xong, Bạch Thu Thu ngồi xổm trên bờ ruộng, tò mò nhìn người dân địa phương giơ lúa đã gặt lên đập, sau đó đổ những hạt thóc đã đập vào sọt tre.

Nhìn một lúc, Bạch Thu Thu bước tới, khoa tay múa chân với những người dân địa phương được mời đến một hồi lâu, cũng không biết cậu nói gì, chỉ thấy những người khác đều cười.

Rất nhanh, câu đố đã được giải đáp —— Bạch Thu Thu mượn xe bò của họ.

Được sự giúp đỡ của những người khác, Bạch Thu Thu chất từng sọt thóc lên xe bò, còn gọi Hoắc Lăng lên xe cùng.

Đúng vậy, Bạch Thu Thu muốn khoe khoang thành tích hôm nay của mình với mọi người!

Trong mắt cậu, những hạt thóc này không phải là thóc bình thường.

Đây là giang sơn mà Bạch Thu Thu cậu đã khai phá!

Không khoe khoang thì sao được!

Bạch Thu Thu đang điều khiển xe bò định cho Tả Hòa Trạch xem, để nam chính thụ hiểu được năng lực của cậu alpha này!

Cậu siêu giỏi luôn!

Kết quả còn chưa gặp được Tả Hòa Trạch, đã gặp Khương Dụ Phẩm trước.

Bạch Thu Thu không thèm để ý đến cậu ta, thậm chí còn không chào hỏi, lái xe bò đi thẳng.

Nhưng Khương Dụ Phẩm sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có được, cậu ta chặn trước xe bò, hỏi: "Anh Hoắc, anh định đi đâu vậy?"

Chưa đợi Hoắc Lăng trả lời, Bạch Thu Thu đã giành nói trước: "Nhóm chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, có khi cậu còn chưa làm xong một nửa phải không?"

Khương Dụ Phẩm cười mỉa mai: "Bạch Thu Thu, nói chuyện cũng phải tuân theo luật cơ bản, đây là một mẫu ruộng lúa, chứ không phải một nắm lúa, hai người một ngày không thể làm xong đâu. Huống chi..."

"Nếu cậu đến, chắc chắn là không làm được." Bạch Thu Thu vỗ vỗ mấy sọt thóc sau lưng: “Thấy chưa, đừng lấy trình độ của cậu ra để đánh giá chúng tôi."

Khương Dụ Phẩm ban đầu hơi ngạc nhiên, sau đó nhìn Hoắc Lăng với vẻ mặt sùng bái: "Anh Hoắc, anh thật lợi hại!"

Màn kịch này diễn xuất quả là tận tâm tận lực.

"Ai nói với cậu là Hoắc Lăng gặt xong?" Bạch Thu Thu khoanh tay, vênh mặt nhìn Khương Dụ Phẩm, phẩy tay một cái: “Đây đều là do tôi gặt xong đấy!"

"Đừng có khinh thường người khác."

Màn cướp công và thị uy này của Bạch Thu Thu, trong mắt Hoắc Lăng chính là đang cố gắng hạ bệ tình địch.

Haiz, nhóc con sao lại thích anh đến vậy chứ?

Anh cũng không thể để nhóc con chiến đấu một mình được.

Anh không nỡ.

Khương Dụ Phẩm khinh thường bĩu môi: "Bạch Thu Thu, ngoài việc cướp công của anh Hoắc ra, cậu còn biết làm gì nữa?"