Mỗi Đêm Đều Biến Thành Chim Mập Của Nhà Ảnh Đế

Chương 60

Đám "quần thu" chúng tôi đều yêu cậu ấy!

Nam thần chính là chàng trai trân quý như vậy đấy!

Sau đó, Bạch Thu Thu nhìn thấy cá khô nhỏ mà Hoắc Lăng đưa tới, do dự một hồi, rồi vẫn không có cốt khí mà cắn một miếng, khí thế trên người lập tức giảm đi một nửa.

"Không phục thì cứ chờ đó! Tôi nhất định sẽ gặt hết ruộng lúa này!" Bạch Thu Thu vừa nhai cá, vừa lầm bầm nói lời hung dữ.

Sau đó, cậu bị hóc xương cá.

"Ặ khụ!!! Hoắc... Hoắc Lăng..."

Hoắc Lăng: "..."

_

Khương Dụ Phẩm bị Bạch Thu Thu vạch trần chỗ yếu, xấu hổ bỏ chạy.

Tả Hòa Trạch len lén chạy đến nói nhỏ vào tai Bạch Thu Thu, tế nhị bày tỏ rằng mình có thể đến giúp, nhưng bị Bạch Thu Thu từ chối.

"Tôi chính là muốn cho bọn họ thấy! Tôi không phải là đồ yếu đuối, cũng không phải là cậu ấm được mẹ nuông chiều đâu!"

Bạch Thu Thu trả lời rất hùng hồn.

Cậu không thể đánh mất hình tượng nam nhi trước mặt nam chính thụ được!

Nhưng chưa đầy nửa tiếng sau, Bạch Thu Thu đã ngượng ngùng chạy đến bên cạnh Hoắc Lăng, kéo cổ áo anh hỏi: "Hoắc Lăng Hoắc Lăng, cổ tôi có bị cháy nắng bong da không?"

Lúc đầu Hoắc Lăng không nghĩ nhiều, cẩn thận nhìn cái cổ đỏ ửng của cậu, lắc đầu: "Không bong da."

"Ồ QAQ"

Một lúc sau, Bạch Thu Thu lại chạy đến, đưa bàn tay bị thương của mình ra: "Hoắc Lăng Hoắc Lăng, anh xem vết thương của tôi có bị viêm không?"

Hoắc Lăng nghe vậy hơi lo lắng, vội vàng kéo tay Bạch Thu Thu kiểm tra kỹ: "Không bị viêm."

"Ồ QAQ"

Thấy Bạch Thu Thu tỏ vẻ tủi thân, Hoắc Lăng mới nhận ra ——

Hóa ra nhóc con này đang làm nũng với mình sao?

Phạm quy rồi, sao đứa nhỏ này có thể đáng yêu như vậy chứ!

Đương nhiên, Bạch Thu Thu không nghĩ như vậy, cậu chỉ đơn giản là muốn Hoắc Lăng mở miệng cho cậu nghỉ ngơi thôi.

Nhưng mà!

Hoắc Lăng hoàn toàn không hiểu ý cậu!

Không có chút ăn ý nào cả, còn cần tên dọn phân này làm gì nữa!

Nhưng cuối cùng Bạch Thu Thu vẫn khuất phục, cậu thực sự không gặt lúa nổi nữa rồi QAQ

Lúc này, phòng livestream đã hòa thuận hơn rất nhiều, đám "quần thu" đang bận cưng chiều bảo bối của mình, nhưng vẫn có một số người lấy chuyện này ra cá cược ——

[Nếu hôm nay Bạch Thu Thu có thể gặt hết lúa, tôi sẽ livestream trồng cây chuối ị!]

[Mặc dù mẹ đã thấy sự nỗ lực của con, nhưng mẹ cá một gói bim cay là con không gặt hết đâu ha ha ha ha ha]

Lại qua một lúc.

"Hoắc Lăng Hoắc Lăng, tôi khát nước QAQ" Bạch Thu Thu kêu lên mà không ôm chút hy vọng nào.

Lần này, Hoắc Lăng cuối cùng cũng...

Lấy ra một ống tre nước đưa tới.

Bạch Thu Thu suýt chút nữa giơ tay hất đổ nước.

Hoắc Lăng "phụt" một tiếng cười thành tiếng.

Bạch Thu Thu lúc này mới nhận ra mình bị lừa!

"Hoắc! Lăng!"

Hoắc Lăng dễ dàng ấn đầu Bạch Thu Thu xuống: "Nhóc con, vừa nãy ai là người khoác lác nói sẽ gặt hết lúa vậy, hửm?"

Bạch Thu Thu đảo mắt: "Tôi có nói là gặt hết trong mấy ngày đâu!"

Bắt đầu giở trò rồi đấy.

"Ồ ——"

Bạch Thu Thu bị giọng điệu kéo dài của Hoắc Lăng chọc tức đến mức đỏ mặt tía tai: "Vốn dĩ là vậy mà!"

Hoắc Lăng véo má Bạch Thu Thu: "Để anh xem da mặt em dày đến mức nào."

"Tôi không nghe, tôi không nghe!" Bạch Thu Thu chỉ thiếu nước lăn lộn trên đất thôi.

Hoắc Lăng nói: "Vậy anh gọi Tả Hòa Trạch và những người khác đến giúp nhé?"

Bạch Thu Thu, người có gánh nặng hình tượng nặng ba tấn, làm sao có thể đồng ý, miễn cưỡng nhìn chằm chằm vào mũi chân, không nói gì.

Hoắc Lăng thực sự bó tay với tên bảo bối này, đành phải kiếm cớ cho cậu nghỉ ngơi một chút: "Vậy được rồi, hát cho anh nghe một bài, anh sẽ cho em nghỉ mười phút."