Ngày Nào Cũng Cố Gắng Khiến Sư Tôn Tẩu Hỏa Nhập Ma

Chương 18

Hội ngày rằm từ xa xưa vẫn luôn là ngày lành để nam thanh nữ tú trẻ tuổi gặp nhau, nhìn kĩ trên đường toàn là nữ tử trang điểm tinh xảo. Ai nấy đều tô son đánh phấn thật đẹp, xiêm y hiển nhiên cũng được lựa chọn kỹ càng, đi lướt qua có thể ngửi được từng làn gió thơm.Tô Cẩm đang nhìn đến hoa cả mắt, Yến Tuyết Phong lại đột nhiên sáp lại gần quá mức, ở bên tai nàng thủ thỉ một câu "Xiêm y của các nàng không đẹp bằng em. Ta cố ý bảo người ta chọn cho em đó."

Nói rồi còn cười cười chớp mắt với nàng nữa.

Nhất thời, mặt Tô Cẩm đỏ bừng cả lên.

Nếu bình tĩnh xem xét, Yến Tuyết Phong là người rất tốt, y không có tật xấu như những tên công tử ăn chơi trác táng khác. Y không vào sòng bạc, cũng không làm ra mấy chuyện như khinh nam bá nữ, chỉ là có hơi phong lưu, gặp ai hợp nhãn là liền trêu đùa vài câu chứ không có ý gì hơn, chỉ là hơi quen miệng thôi, y còn rất chú trọng chuyện ngươi tình ta nguyện nữa.

Ấy nhưng mà y thật sự quá đẹp, thân phận lại tôn quý, thêm cái miệng cũng rất ngọt nữa, có rất ít cô nàng nào sẽ không thích y.

Y năm nay cũng chỉ mới 21 nhưng đã có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, theo Tô Cẩm biết thì có thể xếp từ đầu phố này sang đến phố kia luôn. Phải biết rằng vị đế vương đang tại vị kia lớn hơn Yến Tuyết Phong 3 tuổi nhưng hậu cung còn chưa lợi hại bằng.

Tô Cẩm làm "đồ nhi" của y, ở chung với y rất lâu, tự nhiên Yến Tuyết Phong cũng sẽ thường xuyên trêu chọc nàng.

Ban đầu Tô Cẩm còn tự nhủ không được rơi vào bẫy của Yến Tuyết Phong, y đối với người phụ nữ nào cũng thế cả, nàng không thể hành động như thể chưa từng gặp bao giờ được.

Nhưng nói thì nói thế, mỗi lần Yến Tuyết Phong nói chuyện với nàng, bắt gặp cặp mắt xinh đẹp đong đầy ý cười thì cái gì nàng cũng quên tất, luôn nhịn không được mà mặt đỏ tim đập.

Trên thực tế, nói tính đến tuổi tác của mình ở kiếp trước, Tô Cẩm giờ cũng mới 25, là độ tuổi tốt nhất cho chuyện tình yêu. Tuy rằng ngày nào cũng bị một nam nhân so với mình nhỏ hơn ba tuổi chọc thành bộ dáng như vậy thật sự là quá mất mặt, nhưng chỉ trong chốc lát nàng lại tiếp tục đắm chìm trong đó.

Chỉ là.......

Tô Cẩm nhìn cây kẹo hồ lô đỏ tươi trong tay, hé miệng cắn một miếng nhỏ, hương vị chua chua ngọt ngọt thấm sâu vào cõi lòng.

Cô nàng lén liếc nhìn nam nhân bên cạnh mình.

Ở trong lòng y, chắc nàng sẽ khác những người khác, nhỉ?

Nàng là đồ nhi của y, là ám vệ duy nhất của y, là ám vệ được y tự mình cứu từ trên chiến trường về....... chắc sẽ khác chứ nhỉ?

Tô Cẩm đi vào thế giới này chỉ mới ba năm, tuy ở hiện đại nàng sống rất bình thường, nhưng dù sao cũng là đứa con gái duy nhất trong nhà, lớn lên trong vô vàn sủng ái. Trừ bỏ lúc tới đây chịu đói chịu khổ mấy hôm đầu thì vẫn luôn sinh sống yên ổn trong phủ Lạc Vương. Người trong phủ coi nàng như tiểu muội muội mà đối đãi, vẫn luôn chăm lo cho nàng.

Cho nên tuy rằng ở nhiều vấn đề nàng rất thành thục, nhưng tâm lý kỳ thật vẫn rất là ngây thơ.