Ngày Nào Cũng Cố Gắng Khiến Sư Tôn Tẩu Hỏa Nhập Ma

Chương 1

Cát vàng mười dặm, tà dương sông dài.

Không khí nồng mùi đất cát và máu tươi.

Đây rõ là chiến trường nơi hai đội quân đối đầu nhau.

Một bên thủ thành, một bên công thành.

Bên thủ thành chiến giáp tả tơi.

Thứ bọn họ đang bảo vệ chính là một tòa thành được xây nên từ đất vàng, trước kia nơi đây cũng từng là một thành trì dân cư đông đúc, phồn thịnh náo nhiệt. Nhưng giờ đây, tường thành đã tan nát hệt như những bộ chiến giáp trên người những quan binh đang giữ thành kia vậy.

Có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Quan binh thủ thành ai nấy cũng xanh xao vàng vọt.

Bọn họ gầy còm nom như chỉ còn lại một hơi cuối cùng, lúc nào cũng có thể gục ngã, nhưng đôi mắt của họ vẫn cứ sáng ngời.

Bọn họ còn chưa từ bỏ hy vọng cuối cùng, bởi họ vẫn còn một tấm bùa cứu mạng.

Một gã đàn ông để râu quai nón, mặc đồ lính giơ cao đại đao trong tay, gân cổ lên gào với quân địch đứng dưới thành: “Những kẻ bên dưới đã nhìn thấy rõ chưa! Quốc vương của bây đang ở trong tay chúng tao! Lập tức lùi về sau mười dặm, nếu không tao sẽ làm thịt hắn ta ngay tại đây!”

Gã vừa nói vừa vung vẩy thanh đại đao trong tay, làm bộ muốn chém một nhát với người bên cạnh.

Kẻ bị trói trên tường thành là một người đàn ông mặc hoa phục màu đen.

Người đàn ông đó cúi gằm mặt, mái tóc dài vốn được buộc gọn bằng ngọc quan nay đã xõa tung, lòa xòa rủ xuống người. Bộ đồ màu đen trên người y rách nát không tả nổi, từ dấu vết hư hại trên đó đoán có vẻ là bị roi quất, máu me loang lổ bê bết khắp người.

Nghe tiếng gã râu quai nón, người đàn ông vẫn một mực cúi đầu rốt cuộc chậm rãi ngẩng lên.

Kể từ khi bị bắt vào ngày hôm trước, y đã phải chịu những cơn mưa roi vọt suốt hai ngày hai đêm. Liên tiếp mấy ngày tra tấn khiến gương mặt người đàn ông tái nhợt không còn chút máu, dung mạo vốn tuấn tú cũng trở nên hốc hác tiều tụy.

Nhưng ánh mắt y vẫn sáng rỡ như cũ, khi ngước nhìn đôi mắt ấy vẫn tràn đầy quý khí nghiêm nghị trời sinh, không thể xâm phạm.

Y cứ ngước mắt như vậy, nhìn thẳng vào người con gái đang đứng dưới thành trì.

Xếp hàng dưới thành cũng là một đội binh sĩ.

Nhưng khác với quân lính thủ thành, mỗi binh sĩ này đều cưỡi trên lưng một con ngựa cao to, phong thái hiên ngang, trang bị toàn thân đầy đủ hoàn mỹ, vừa nhìn đã biết có sức chiến đấu hơn người.

Người mà người đàn ông mặc hoa phục đang nhìn chính là cô gái dẫn đầu đoàn quân kia.

Vị trí này thường dành cho người lãnh đạo tối cao của quân đội, đội quân này hiển nhiên cũng không ngoại lệ.

Ngoại lệ duy nhất hẳn là người đứng ở vị trí này là một cô gái.

Cô nàng cũng mặc giáp như bao tướng sĩ khác, tóc dài vấn cao, khoác áo giáp bạc, cát vàng mù trời cũng không mảy may ảnh hướng đến vẻ ngoài xinh đẹp của nàng.

Nàng đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, vậy mà vẫn anh khí vô cùng.