Tên cướp ở trong phòng kho canh gác nhận được mệnh lệnh từ cấp trên liền giơ súng nhắm vào các hành khách.
Nhưng đột ngột có một vài hành khách đứng bật lên, linh hoạt chế ngự lính cướp.
Asber nhìn thấy cảnh này cũng hiểu ra, lần hành động này của hắn e là đang dâng mỡ lên miệng mèo, vào bẫy rồi.
Hoá ra cái lão cáo già Từ Quân đã sớm cài quân lính vào phi thuyền, chuyện lần này là dùng để nhử hắn ra.
Nhưng Asber cũng đã có sự chuẩn bị.
Bên ngoài phi thuyền xuất hiện rất nhiều chiến hạm đời cũ của quân đội, bên trên nó khắc ký hiệu đặc trưng của Sói Đỏ.
Thiếu tướng Từ thấy những chiến hạm đó liền nhíu mày. Từ Quân ra lệnh ra chiến.
Cả hai thế lực lao vào giao chiến với nhau.
Phương Cẩn bên này lại càng ngày càng yếu thế hơn Asber.
Đòn đánh của Asber rất nham hiểm, đánh với hắn Phương Cẩn phải rất cẩn thận.
Quân lính của thiếu tướng Từ cũng tới kịp thời.
Phương Cẩn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, điều khiển cơ giáp xa như vậy thật sự rất mệt.
Cậu né tránh những ánh mắt của quân lính trong phòng, cẩn thận thu lại tinh thần lực.
Chiếc cơ giáp kỳ quái ở trong phòng điều khiển tính toán rời đi đã bị quân lính của Từ Quân ngăn lại.
“Cậu tên gì?” Thiếu tường Từ thông quan màn hình nhìn về cơ giáp kỳ lạ, vật liệu vỏ ngoài này ông chưa từng nhìn thấy, nó có chút giống với tinh thần thể, nhưng làm sao tinh thần thần có thể làm thành cơ giáp được.
“Tú.” Từ chiếc cơ giáp truyền đến một giọng nói lạnh lẽo.
Tú giao lại bảng điều khiển bom cho binh lính rồi rời đi.
Asber lúc này đang mắt qua mày lại với quân lính cũng nhíu mày.
Tú, hắn chưa bao giờ nghe đến cái tên này, người này chắc hẳn phải nổi danh lắm chứ.
Trình độ cũng ngang ngửa với hắn lại sao lại vô danh được.
Asber mang theo thuộc hạ rút lui, quân lính cũng không đuổi theo, nhiệm vụ thiết yếu của bọn họ là bức Asber rời khỏi phi thuyền là được.
Khi bọn họ quay đầu lại chiếc cơ giáp ki cũng biến mất.
Phương Cẩn nhẹ nhàng thở ra, lần điều khiển này khiến cậu rất áp lực, tinh thần lực vẫn còn để dùng đó nhưng đầu của cậu lại đang đau inh ỏi.
Xem ra lại phải luyện tập thêm.
Cậu dựa tường nghỉ ngơi.
Lúc này trên tinh võng cũng xuất hiện rất nhiều thông tin về chiếc cơ giáp kỳ quái kia nhưng tất cả bọn họ chỉ biết người lái cơ giáp đó tên Tú, tinh thần lực chắc chắn cấp SSS.
Chuyện này cũng truyền đến tai của các lãnh đạo cấp cao.
Bọn họ cũng điều tra nhưng không có thông tin nào mới hơn.
Chỉ có Noir điều tra và phát hiện thêm một thông tin khác, là trên phi thuyền còn có sự xuất hiện của Phương Cẩn.
Ở trong trận đấu Phương Cẩn và Tú cũng có tiếp xúc, khi bị hỏi Phương Cẩn cũng không có tiết lộ bất cứ điều gì, Phương Cẩn với Tú xem ra ít nhiều gì thì quan hệ rất sâu đậm.
Nhưng cũng không ngoại trừ khả năng Phương Cẩn chính là Tú.
Noir cong môi cười, gương mặt vốn lạnh lẽo nay hiện thêm một tia… gian mãnh.
Tú dấy lên biết bao nghi vấn lúc này đang ăn no uống say ở nhà hàng với đồng đội.
Lúc này Nguyên Bắc cũng đang theo dõi thông tin của sự kiện cướp phi thuyền lần này.
Nguyên Bắc khi uống rượu rất nhiều chuyện.
“Wow, nhìn này, chiếc cơ giáp này đẹp quá.”
“Ôi, cái kỹ thuật đó tôi còn chưa thực hiện được. Tú thật sự rất giỏi, nhìn động tác này nè.” Gigha than vãn nói.
“Cậu ta ra đòn nhanh quá chừng luôn, anh Bắc chỉnh chế độ chậm đi.” Mộc Khoác cùng Gigha thảo luận tới lui.
“Tôi muốn gặp được người chế tạo ra chiếc cơ giáp đó.” Mộc Nghiên rất hứng thú, trong mắt tỏa ra sự thèm muốn.
Mà Phương Cẩn ngồi nghe bên cạnh nghe đến ngượng hết cả mặt, trong lòng thầm nghĩ: Tò mò cái gì cơ chứ người thật ngay bên cạnh nè.
Muốn gì thì lao vào lòng anh đây.
Cậu rất khoái chí nha.
Phương Cẩn đang uống rượu thì khựng lại, Noir đã đến đây. Lẹ dữ vậy. Sau khi dừng một chút Phương Cẩn lại làm bộ không có gì mà uống hết ly rượu.
“Mọi người, em đi vệ sinh một chút.”
“Ừ, nhớ quay lại. Hôm nay chúng ta không uống hết hai thùng bên kia thì không ai được về đâu nhé.” Yogi trông thì lạnh lùng và cẩn trọng nhưng đích xác là con sâu rượu.
Chẳng cần mọi người uống giúp, lát sau hai thùng đó chắc chắn cũng nằm im trong bụng của anh ta.
Phương Cẩn cười hì hì rời khỏi phòng, tiến tới nhà vệ sinh.
Cậu cứ tưởng Noir sẽ bắt cậu tra khảo nhưng sau khi đi vệ sinh về Noir vẫn không xuất hiện.
Người này che giấu rất kỹ, Phương Cẩn cũng chẳng thể tìm ra anh ta đang ở đâu.
Trong góc tối, bóng đen nở mỉm cười.
Hành động lượn lờ nhà vệ sinh của Phương Cẩn, xem ra cậu ta biết rõ anh đã đến đây, lại cố tính rời khỏi phòng đi nhà vệ sinh.
Tinh thần lực cấp S sẽ phát hiện ra hành động đã cố ý che giấu của cấp SSS sao? Tất nhiên là không.
Chuyến đi lần này Noir có thu hoạch ít nhưng chất lượng, chắc chắn tinh thần lực của Phương Cẩn không thấp hơn cấp SSS đâu.