Tôi Là Trùng Cái Đúng Quy Tắc

Chương 13: Giải đấu liên trường 5

Bọn Phương Cẩn đến được 5 ngày thì các đội tuyển khác cũng đã tới.

Phương Cẩn đứng từ phía xa nhìn thấy một chiếc phi thuyền lớn bay đến.

Chiếc phi thuyền đó rất xa hoa.

Trên phi thuyền không có logo của Học viện nên Phương Cẩn không biết là đội tuyển nào nhưng cậu mong là đội tuyển Đế Đô.

Nhưng Phương Cẩn vẫn là thất vọng rồi, trên phi thuyền có 2 đội tuyển là Học viện quân sự số 1 và số 2.

Là hai cái đội mà Phương Cẩn không mong chờ nhất. Đơn giản là vì quân sự số 1 nói sao ta, giống như là khu hoành hành của quý tộc vậy.

Nói thẳng ra là đám gà bông nhưng vì bọn họ có rất nhiều tiền nên có thể mua chuộc đối thủ và dành được thứ hạng trung bình.

Còn Học viện quân sự số 2 là đậm chất ổ thương gia, bọn họ chính là nguyên nhân khiến Học viện số 1 có tiền tiêu.

Nói chung là trao đổi đồng giá.

Cùng ngày còn có một số chiếc phi thuyền đến nữa nhưng tất cả đều không phải là đội tuyển Đế Đô nên Phương Cẩn chẳng thèm xem mà chạy đi đấu trường ngầm.

Nguyên Bắc còng cậu mấy ngày nay cuối cùng cũng thả lỏng.

Phương Cẩn vừa cà thẻ vào, đặt ghế ngồi để xem trận đấu.

Tinh thần lực như tơ nhện mà bao phủ khắp đấu đài, tất cả những người ở đây không có một ai có tinh thần lực trên cấp S.

Cậu có thể tùy ý sai khiến tất cả bọn họ. Nhưng làm vậy thất đức lắm.

Có cảm giác như mình là bá chủ vậy, rất sảng khoái.

Vì cái cảm giác này mà Phương Cẩn cười rất tươi, hai tay gác lên hai chiếc ghế bên cạnh trông như bá vương vậy.

Nhưng đang cười Phương Cẩn như bị ngắt điện mà khựng lại.

Bởi vì tinh thần lực của cậu cảm nhận được một lực tinh thần lực rất quen thuộc.

Đoàn tinh thần lực đang hướng về phía cậu chính là của Nguyên Bắc.

Chết thật, sao anh Bắc lại ở đây được.

Phương Cẩn mới đó còn cười cười ngay lập tức ngoan ngoãn ngồi gọn gàng để tránh bị chú ý.

Xác thực là Nguyên Bắc không phát hiện ra cậu.

Trong mắt Nguyên Bắc thì Phương Cẩn chính là một cao thủ khiến anh ta kiêng dè.

Nguyên Bắc vốn rất nhạy cảm với tinh thần lực, từ khi bước vào đấu đài này Nguyên Bắc đã nhận ra có một mạng lưới tinh thần lực bao phủ khắp của đấu đài.

Đối phương chắc chắn là người có tinh thần lực trên cấp SS.

Một người như vậy làm sao lại ở đây. Vì tránh rắc rối liên quan nên Nguyên Bắc cũng tránh né làm như mình không phát giác ra đối phương.

Đối phương cũng từ từ thu lại tinh thần lực.

Phương Cẩn thấy Nguyên Bắc đi sang hướng khác cũng len lén rời đi.

Cả người cậu cúi hẳn xuống vừa đi vừa để ý đến Nguyên Bắc, đang đi thì lại đυ.ng người khác.

“Xin lỗi, xin lỗi.” Phương Cẩn vội vàng xin lỗi rồi chạy đi ngay.

Để lại Noir đang bàng hoàng.

Ngay lúc bị Phương Cẩn đυ.ng trúng, Noir đã cảm nhận được một đoàn tinh thần lực khổng lồ từ người đối phương.

Đoàn tinh thần lực này mạnh mẽ hơn của hắn rất nhiều.

Noir nhíu mày đi theo. Nhưng chẳng lâu sau đã bị đối phương che đậy hoàn toàn rồi rời đi.

Có khả năng điều khiển tinh thần lực hoàn hảo như vậy để trốn tránh hắn, người này tuyệt đối là đối thủ đáng gờm.

Là người mà hắn mong chờ.

“Med cậu điều tra hết tất cả những người ra vào ngày hôm nay của đấu trường ngầm cho tôi, đặc biệt chú ý vào Beta.”

Hắn không ngửi được mùi pheromone hay mùi của bình xịt pheromone, chắc hẳn là một Beta.

Phương Cẩn mới phân hoá nên pheromone không hoàn thiện, dù Noir có ngửi cỡ nào cũng không ra.

Med vốn đang nghe ngóng thông tin của Ngân Ca thì đổi trưởng gọi đến.

Hắn chỉ có thể chạy đi điều tra. Hắn không dám làm trễ chuyện của đội trưởng đâu.

Còn Phương Cẩn đã thành công trốn ra ngoài.

Cậu còn vui mừng vì không bị Nguyên Bắc bắt lại không biết mình vừa bỏ lỡ cơ hội gặp đội tuyển Đế Đô.

Tác giả: Anh công đến gòi á.