Bên Rego cố gắng dẫn dắt dư luận nhưng chờ mãi mà chẳng thấy Phương Cẩn có chút động thái nào, Rego chỉ có thể tức điên làm mình làm mẩy trên tinh võng của trường.
Theo thời gian thì chuyện này dịu xuống mà Phương Cẩn cũng hoàn thành xong khóa huấn luyện cơ bản của mình, thực lực ngày càng cường hãn.
Mỗi tuần Phương Cẩn đều dành ra một hai ngày để đi đấu trường ngầm. Những trận thắng ngày nhiều, nói đúng hơn là từ khi Ngân Ca đến đây thì chưa có ngày nào mà cậu ấy thua. Khiến danh tiếng càng lớn.
Med là quán quân của mùa trước, anh ta lái một chiếc giáp cận chiến, loại hình thiên về khống chế, được mệnh danh là “Huyết Xích.”
Tỷ lệ chiến thắng của Med lên tới 99%, thấy một người mới tên là Ngân Ca lại có tỷ lệ chiến thắng cao như vậy khiến Med có hơi khó chịu, có cảm giác như có kẻ lấy đồ của mình vậy.
Nên hắn muốn giả danh đi khiêu chiến Ngân Ca, nhưng lạ là cả một tuần này lại chẳng thấy người đâu.
Phương Cẩn lúc này đang trên phi thuyền đi đến Học viện quân sự số 3.
Năm nay đến lượt bọn họ làm chủ nhà.
Phương Cẩn rất háo hức, chắc chắn khi đến Học viên quân sự số 3 cậu chắc chắn có thể gặp đội tuyển của Học viện khác, đáng mong chờ nhất chính là Học viện quân sự Đế Đô.
Năm ngoái cũng là bọn họ giành chiến thắng cả đội tuyển năm 2, năm 3 và năm 4.
Cậu đã coi qua những trận đấu của họ, bọn họ cực kỳ mạnh luôn.
Đang chìm mình trong suy nghĩ, Yogi đã đến gõ cửa phòng.
“Phương Cẩn đi ăn cơm thôi.”
Yogi là người lái cơ giáp hỗ trợ, nên phần lớn thời gian Yogi đều được sắp xếp đi học này học nọ, nên Phương Cẩn không có dịp gặp Yogi trước đây.
Nói ra cũng bất ngờ, Yogi và Mộc Nghiên là một cặp AA.
Dạo gần đây Nguyên Bắc phần lớn đều đi nghiên cứu những đội tuyển khác nên không có thời gian đi gọi Phương Cẩn nên nhờ Yogi đi thay.
Vì vậy mà không ít lần Phương Cẩn bị Mộc Nghiên nhìn bằng ánh mắt sắc lẹm.
Cậu cũng có muốn đâu, chịu rồi ai bỉu trong một ổ Alpha lại có một Beta như cậu cơ chứ.
Nhắc mới nhớ, sau kỳ tiến hoá đã 5 tháng nhưng ngoài xuất hiện thêm cọng râu ra thì Phương Cẩn chẳng thấy năng lực mới của mình đâu.
Ngoại trừ việc đôi lúc gáy cậu sẽ đau nhức thì chẳng có gì khiến cho Phương Cẩn khá là lo lắng.
Nhưng chỉ dừng ở mức lo lắng mà thôi, Phương Cẩn đi theo Yogi đi ra khỏi phòng.
Trong khi Phương Cẩn vẫn đang chăm chú xem trận đấu của đội tuyển Đế Đô thì Yogi lại dùng ánh mắt thâm trầm nhìn về phía căn phòng của Phương Cẩn.
Khi anh ta mở cửa căn phòng đó rõ ràng anh ta đã ngửi được một mùi thơm rất ngọt, chắc chắn là của Omega. Nhưng Yogi không chắc cho lắm vì mùi hương rất nhẹ, mở cửa phòng là nó liền tan biến. Chắc là do vị khách trước của căn phòng là Omega đi.
Sau khi được Mộc Nghiên trao cho ánh mắt yêu thương, Phương Cẩn chỉ có thể cố gắng ăn hết phần của mình rồi đi về phòng ngay.
Nhưng đang đi trên hành lang Phương Cẩn chợt ngửi được một mùi hương rất thơm, mặc dù trước nay không có cơ hội ngửi thấy mùi của Omega nhưng Phương Cẩn chắc chắn mùi hương này là của Omega.
Rất có thể là có một Omega đang phát tình, Phương Cẩn nhanh chóng chạy đến hướng của mùi hương, càng tiến đến gần mùi hương càng đậm.
Khi Phương Cẩn đứng trước một cánh cửa cậu đã nghe thấy những tiếng kêu la của một Omega.
Phương Cẩn giơ chân đạp mạnh vào cách cửa sắt, cửa ngay lập tức bị móp vào, đạp thêm vài lần nữa cửa liền bung ra.
“Thằng chó Alpha kia.”
Lúc này Omega đang phát tình trốn trong phòng tắm còn Alpha đang cố gắng đập cửa đi vào thì đã bị Phương Cẩn xen ngang.
Đối phương thấy Phương Cẩn gầy nên nghĩ cậu là một Beta, nghĩ vậy hắn phóng ra lượng lớn pheromone nhằm áp đảo Phương Cẩn.
Phương Cẩn chẳng thấy cái mùi này có cái gì thơm, chỉ cảm thấy mùi hương đó rất kinh tởm, đồng thời gáy phía sau của cậu đang dần nóng lên.
Nhận thấy có điều không hay, Phương Cẩn ngay lập tức lao tới tên Alpha đánh cho hắn ra bã, máu me đầy mặt.
Mặc kệ tên Alpha nằm trên đất, Phương Cẩn vội lấy thuốc ức chế dự bị được trang bị trong phòng.
“Tên khốn kia đã bất tỉnh, tôi sẽ đặt thuốc ức chế trước cửa phòng.”
Omega bên trong phòng vẫn không có động tỉnh, Phương Cẩn thấy vậy chỉ có thể kéo cái tên Alpha ra khỏi phòng rồi khoá phòng lại, trực tiếp ném cho nhân viên vệ sinh còn cậu thì vội chạy về phòng, đằng sau gáy ngày càng nóng ngày càng khó chịu.
Cậu nằm vật ra trên giường cả cơ thể mềm nhũn, một lát sau cơn nóng mới lui đi.
Phương Cẩn cũng ngửi thấy một mùi thơm nhẹ nhàng lại thanh mát, đây là mùi hương của Omega.