Chiếc cơ giáp được đặt trong một thùng lớn, may là ký túc xá ở Học viện đủ to và rộng để chứa một chiếc cơ giáp.
Phương Cẩn đặt chiếc cơ giáp lên khay bảo trì, chiếc cơ giáp này to gấp 4 làn Phương Cẩn.
Cấp bậc cơ giáo càng cao thì hình dáng càng nhỏ.
Cậu thử kiểm tra sơ qua, cơ giáp nầy cấp C, theo dòng xạ thủ Z7. Mặc dù không phải là mẫu mới nhất nhưng hoạt động khá linh hoạt, Phương Cẩn có thể lái ó rất dễ dàng.
Mặc dù bây giờ cơ thể Phương Cẩn còn đang rất yếu nhưng tinh thần lực lại không ngừng tăng trưởng và tích lũ lại.
Mà lái cơ giáp ở thể giới này có khoang bảo vệ nên cậu hoàn toàn không hề lo việc bị thương trừ khi khoang bảo vệ bị xuyên thủng thì cùng lắm Phương Cẩn chỉ bị tiêu hao 1 phần 10 tinh thần lực.
Đây là lần đầu tiên Phương Cẩn sở hữu cơ giáp, mặc dù chiếc cơ giáp này có nguồn gốc hơi đáng e ngại.
Nhưng bây giờ chỉ cần có là được, cậu không rườm rà mấy cái suy nghĩ đó.
Phương Cẩn cẩn thận đặt một ô để cơ giáp ở trung tâm.
Ở trung tâm Phương Cẩn có thể dễ dàng lấy và vận chuyển cơ giáo ở bất kỳ đâu. Còn cậu thì lát sau mới đến vì ý tưởng kinh doanh hoa giả của cậu khá thuận lợi.
Phương Cẩn nhanh chóng gói hoa rồi gửi đi. Thời gian vừa điểm, màn đêm kéo xuống Phương Cẩn mới cẩn thận lẻn ra khỏi trường đến sàn đấu ngầm.
Cậu che mặt rất kỹ vì bị bắt một cái Phương Cẩn có khi lại bị kỷ luật.
Mà Phương Cẩn là một học sinh giỏi đó giờ không có vi phạm kỷ luật nên cậu ngụy trang cho mình rất kỹ rồi lẻn ra khỏi trường đến sàn đấu ngầm.
Sàn đấu ngầm nằm trong một khu phố rất hỗn loạn.
Phương Cẩn bước vào liền được một cô gái Beta nóng bỏng chỉ dẫn đăng ký thẻ thành viên ở đây.
Ở mục nghệ danh, Phương Cẩn đã ghi là “Ngân Ca”, nó là nghệ danh Phương Cẩn dùng khi còn làm một nhạc sư.
Đến bây giờ Phương Cẩn khi nhớ đến cái tên vào vẫn rất hoài niệm.
Ở sàn đấu ngầm hiện tại đang diễn ra các trận đấu giải khá lớn, thời gian cũng kỹ càng đều hoạt động vào ban đêm.
Phương Cẩn không để tâm lắm, tâm trí cậu chỉ quan tâm đến chiếc cơ giáp mới, cậu nóng lòng muốn thử nó.
Còn giải đấu thì để mùa sau cậu tham gia.
Dùng số tinh tệ còn lại đặt một phòng đấu đơn. Phòng này thường được dùng để kiểm tra cơ giáp.
Vừa vào phòng Phương Cẩn đã thấy cơ giáp của mình nằm trên kệ.
Cậu bước vào khoang điều khiển, để tinh thần lực liên kết với cơ giáp.
Mới đầu còn không quen điều khiển cho lắm vì nó khá là lạ đối với Phương Cẩn.
Chiếc cơ giáp bước vài vòng, đưa tay, vẩy chân liên tục trông rất buồn cười như em bé đang tập thể dục vậy.
Nhưng theo thời gian động tác càng chuẩn xác, khi thời gian sắp hết, Phương Cẩn đã dùng được súng ngắm trang bị của chiếc cơ giáp này.
Thời gian dùng phòng đơn hết, Phương Cẩn có hơi tiếc nuối nhưng cơ thể cũng đã sắp tới giới hạn nên cậu chỉ có thể tạm ngừng, gửi cơ giáo đến trung tâm còn mình lại lén quay lại Học viện.
Quay lại Học viện Phương Cẩn cũng không đi học ngay mà tìm hiểu về các phương thức tấn công của cơ giáo hệ xạ thủ. Chỉ cần có phương thức Phương Cẩn liền có thể học được mà không e ngại nó khó.
Ghi chép lại hết những động tác chiến đấu, Phương Cẩn mới chịu đi ngủ.
Đương nhiên là để ngày mai lại đi luyện tập cơ giáo tiếp, dẫu sao cậu cũng còn một ngày nghỉ.
...
Sau 1 tuần, Điềm Nhĩ thấy Phương Cẩn đi học lại thì rất vui nhưng hành động của Phương Cẩn lại khiến hắn rất lo lắng.
Ngày thường đến lớp Phương Cẩn vẫn chăm nghe giảng như thường, thành tích ngày càng xuất sắc nhưng mỗi khi có giờ nghỉ là Phương Cẩn liền đi ngủ.
Đến bữa ăn hằng ngày cũng bị chuyển thành dịch dinh dưỡng.
Hoạt động lớp cũng không tham gia nhiều như trước.
Hắn không ngờ Bắc Khắc rời đi ảnh hưởng đến Phương Cẩn như vậy.
Càng khó hiểu hơn là giá trị nhan sắc của Phương Cẩn mấy ngày nay đều tăng bạo.
Đây là muốn dùng nhan sắc quyến rũ lại Bắc Khắc sao?
Có khi lại được thấy vì mỗi lầm nhìn Phương Cẩn đều khiến hắn nhìn đến ngẩn ra.
Mà điều khiến hắn cảm thấy buồn hơn việc Phương Cẩn muốn quyến rũ lại Bắc Khắc là cậu ấy bắt đầu né tránh hắn.
Điềm Nhĩ chỉ có thể ôm tâm trạng âu lo mà làm nhiệm vụ.
Còn Phương Cẩn né tránh Điềm Nhĩ là vì một lý do chung. Cậu thấy đám Alpha càng ngày càng thèm khát nhan sắc của mình, thậm chí có một vài tên điên muốn lén vào phòng ký túc xá của cậu.
Bọn họ vào chẳng phải lộ tẩy việc cậu lén đến đấu trường ngầm à.
Nên Phương Cẩn bắt đầu ngụy trang cho gương mặt của mình, né hết đám Alpha, phòng cũng được khó cẩn thận hơn.
Cậu chỉ muốn đi lái cơ giáp thôi có cần khổ đến vậy hay không.