Tôi Là Trùng Cái Đúng Quy Tắc

Chương 7: Tinh thần lực và cơ giáp

Cả người biến đổi không ngừng.

Lúc Phương Cẩn tỉnh lại thì đã biến lại thành người nhưng đôi cánh bướm mềm mại vẫn ở đằng sau.

Đôi cánh trắng nhỏ xinh rất mềm mại.

Phương Cẩn cũng nhẹ nhàng vuốt ve nó, đôi cánh mẫn cảm khe rung nhẹ.

Cậu vẫn còn cảm thấy cả người đau nhức khó chịu.

Nhìn vào thời gian hiển thị trên quang não, Phương Cẩn đã bộc phát kỳ tiến hoá được 5 ngày.

Cơ thể thường ngày vốn mạnh mẽ, săn chắc nay lại mềm nhũn, đi đứng cũng mệt mỏi.

Cậu cẩn thận đi vào phòng tắm, đứng trước gương kiểm tra.

Qua mỗi kỳ tiến hoá trùng cái đều nhận thêm một đặc điểm trùng hoá và một năng lực mới.

Năng lực mới là gì thì cậu không biết, phải đợi đến khi hết kỳ tiến hoá.

Phương Cẩn đứng trước gương nhìn hai sợi râu trên đầu mình.

Gương mặt vốn xinh đẹp, anh tuấn thì bây giờ trông mềm mại hẳn, cũng xinh đẹp hơn rất nhiều.

Thêm hai cọng râu bướm đêm trên đầu lại càng thêm nét quyến rũ, khiến người khác say đắm đến kỳ lạ.

Phương Cẩn bổ sung một tí đồ ăn vốn là cậu muốn tặng cho Bắc Khắc nay nó đã nằm gọn trong bụng cậu.

Nghỉ ngơi một lát sau Phương Cẩn mới có sức kiểm tra quang não.

Tin nhắn nhiều nhất là… từ video?

Cậu không ngờ món ăn của mình hấp dẫn đến như vậy.

Tạm thời gác sang một bên đi, cậu cần xem tin nhắn của Bắc Khắc trước.

Bắc Khắc: Em làm sao à?

Bắc Khắc: Mẹ anh có nói chuyện với em… Chúng ta chia tay.

Bắc Khắc chỉ nhắn như vậy thôi, Phương Cẩn lấy làm lạ cũng chẳng có lấy làm buồn.

Việc trùng đực bỏ trùng cái hết sức bình thường. Phương Cẩn rất thản nhiên tiếp nhận.

Cẩn thận lục lại thùng tin nhắn lạ. Quả thật có một tin nhắn đến từ người lạ, người này có liên quan đến Bắc Khắc.

XXX: Xin chào, tôi là mẹ của Bắc Khắc.

XXX: Tôi biết hiện tại cậu và con trai tôi đang trong giai đoạn yêu đương khá là nồng nhiệt. Nhưng Bắc Khắc nhà chúng tôi sẽ lấy một Omega. Nó không thể lấy một Beta như cậu được, Alpha và Beta không thể lâu dài.

XXX: Vì vậy mong cậu rời xa khỏi con trai của chúng tôi.

/XXX đã gửi cho bạn một đơn hàng./

XXX: Đây là quà cảm ơn vì cậu đã chăm sóc cẩn thận cho Bắc Khắc. Tạm biệt.

Phương Cẩn nhìn chăm chăm đoạn tin nhắn của mẹ Bắc Khắc.

Alpha sao?

….

Ngồi ngẩn một hồi Phương Cẩn mới sực nhận ra một ý nghĩ sai làm của mình.

Cậu không còn ở trùng tộc nữa, ở đây cũng không có lũ Thực Binh hay trùng đực và trùng cái nào ngoài cậu.

Và cậu không nên coi Bắc Khắc là trùng đực. Bắc Khắc là một Alpha, không yếu đuối cũng không thể an ủi tinh thần lực giúp cậu.

Alpha không thể để lẫn với trùng đực, bọn họ là hai giống loại hoàn toàn khác nhau.

Phương Cẩn nhìn lên bầu trời rải đầy sao.

Ở trên thế giới này chỉ có mình cậu, thứ còn can hệ nhiều nhất có lẽ là không gian nằm ngoài bầu khí quyển của hành tinh này.

Cô đơn thật đấy.

Đôi cánh Phương Cẩn mở to ra bao bọc lấy cậu, nhưng sợi tinh thần cũng xuất hiện nhẹ nhàng xoa dịu cậu.

Phương Cẩn rất ghét tinh thần lực, cậu từng cảm thấy tại nó mà mình phải nhún nhường trước trùng đực như vậy.

Mỗi khi thấy một trùng cái bị hành hạ, bị làm nhục, bị bỏ rơi. Phương Cẩn đều suy nghĩ như vậy.

Nhưng bây giờ thì chỉ còn lại mình nó ở lại an ủi cậu.

Cảm giác cô đơn đã vơi đi, còn lại thì cứ để thời gian đến rửa trôi.

Phương Cẩn nhẹ nhàng vuốt ve tinh thần thể và cánh bướm.



Điềm Nhĩ sau khi điều tra thì mới biết phỏng đoán của hắn là gần đúng nhưng tất nhiên là gia tộc trung cấp của Bắc Khắc không biết đến, là có một kẻ khác giật dây.

Bắc Khắc quen thói lăng nhăng của mình, trong lúc dạo phố cùng bạn trai xinh đẹp của mình hắn đã trông thấy một Omega xinh đẹp hơn.

Hắn đã chia tay với bạn trai ngay lập tức, rồi đi qua ve vãn Omega kia.

Nhưng lần này hắn đá trúng tấm sắt rồi, vị Omega kia gia thế không nhỏ, gia tộc của vị đó chèn ép Bắc gia khắp nơi.

Và chẳng hiểu sao bọn họ lại ra yêu cầu bắt Bắc Khắc đến Học viện quân sự số 8 học, bảo đó là ý của vị Omega kia.

Điều tra sâu thêm Điềm Nhĩ cũng biết mình không thể động chạm đến gia tộc nọ.

Gia tộc đó ở cấp trên của hắn. Nhiệm vụ lần này cũng là do họ phát xuống.

Mà bất ngờ thay là Bắc Khắc thế nhưng lại là một chuyên viên giao hàng không hề hay biết.

Nhiệm vụ của Điềm Nhĩ là điều tra một số gián điệp được cài trong Học viện quân sự số 8, bởi vì Học viện này trông thì tầm thường nhưng phần lớn quân nhân từ chỗ này đi ra đều làm nhiệm vụ ám sát, gián điệp.

Nơi này tuyệt đối không được phép có gián điệp của quân địch, vì vậy mà Điềm Nhĩ có mặt ở đây để điều tra và khử đi những gián điệp đó.

Còn Bắc Khắc là nhân viên chuyển thông tin gián điệp. Vì vậy họ có thể chuyển thông tin mà không có ai biết.

Bên trên thừa biết mẹ Bắc Khắc tuyệt đối sẽ không để Bắc Khắc ở lại đây lâu.

Bà ta còn cần dùng đến quân cờ giành quyền lực này lắm nên chắc chắn không buông tay.

Bắc Khắc tên này chẳng biết gì mà đã chuyển Học viện 2 ngày trước. Thành công đem thông tin mật đi.

Điềm Nhĩ hơi áy náy với Phương Cẩn. Cậu ấy dẫu sao cũng chỉ là một người bình thường tự dưng dính vào bọn họ mà thôi.

Nhưng Phương Cẩn nghỉ học lâu như vậy chắc chắn bây giờ đang rất buồn.

Điềm Nhĩ nghĩ lệch hường rồi, Phương Cẩn bây giờ đang khui đơn hàng của mẹ Bắc Khắc.

Vừa mở ra Phương Cẩn đã trông thấy một cơ giáo cấp C.

Thứ cậu mong mỏi mấy tháng nay đây rồi.

Chia tay với Bắc Khắc cũng tuyệt vời phết đấy, khà khà.

Trùng cái đúng quy tắc từ đây lệch bánh xe.