Tôi Là Trùng Cái Đúng Quy Tắc

Chương 5: Điềm Nhĩ

Điềm Nhĩ ngày càng bức xúc với Bắc Khắc.

Vốn tưởng lần tặng đồ ăn hôm trước chỉ là lâu lâu hứng thú tặng để thể hiện tình cảm. Nói như vậy là đã khen cho Bắc Khắc.

Nhưng bây giờ thì sao, Phương Cẩn lại mỗi ngày phải làm một món. Công nhận là nó ngon và lạ thật nhưng có nhất thiết phải là mỗi ngày phải ăn không, thế mà tên khốn đó ăn không hợp ý thì nói lên nói xuống.

Vừa vừa phải phải thôi chứ! Đến đêm khuya Phương Cẩn vẫn chưa ngủ chỉ vì để nghiên cứu làm món ăn cho hắn thôi đấy!

Mặc dù Phương Cẩn chỉ là một Beta, không phải là Omega nhưng Bắc Khắc làm vậy là quá mất mặt Alpha. Khác nào xem Phương Cẩn làm người hầu đâu.

Nhìn thái độ của Phương Cẩn thì cứ xem như không có mà chăm hắn ăn từ A đến Z. Phương Cẩn chắc chắn là bị ép làm.

Điềm Nhĩ càng nghĩ thì càng khó chịu. Nhưng nghĩ lại thì hắn chỉ là bạn mới quen chưa có quyền can thiệp vào chuyện tình của Phương Cẩn.

Hắn thôi miên bản thân như vậy, cố gắng đè nén sự chán ghét dành cho Bắc Khắc.

Nhắc tào tháo thì tào tháo tới.

Bắc Khắc, tên khốn đó muốn ăn đánh suốt ngày lượn lờ trước mặt hắn, khi gặp liền trưng ra cái bản mặt cao ngạo làm như mình sang lắm vậy ấy. Càng ngày càng khó ưa.

Nhưng tất cả những điều này Điềm Nhĩ đều không thể hiện cho Phương Cẩn thấy.

Phương Cẩn cười nói nhẹ nhàng chào tạm biệt Bắc Khắc. Bắc Khắc vừa đi, cậu cũng vào chỗ ngồi, mở một tài liệu ra chuẩn bị làm.

Điềm Nhĩ thấy vậy thắc mắc hỏi: “Phương Cẩn hôm nay có bài tập gì hay sao?”

Phương Cẩn chỉ nhẹ nhàng đáp: “Không phải.”

Điềm Nhĩ lúc này mới nhìn kỹ tài liệu hơn, nó đúng là bài tập nhưng bài tập này thì toàn bộ lớp đã làm rồi, Phương Cẩn còn được nhiều điểm cộng nhất vì hoàn thành tốt.

Chương trình học năm đầu của các lớp khoa cơ giáp hầu hết đều giống nhau, sáng năm 2 mới bắt đầu phân cấp bậc.

Điềm Nhĩ âm trầm nói: “Là Bắc Khắc đưa cho cậu, bảo cậu làm thay hắn à?”

Phương Cẩn vừa nghe đã biết Điềm Nhĩ ngoài mặt không nói gì nhưng trong lòng chắc chắn không thích Bắc Khắc.

Phương Cẩn cẩn thận đáp lại: “Anh ấy bảo mấy hôm nay bận không thể hoàn thành phần bài tập này được nên tớ đã chủ động hỗ trợ thôi, dẫu sao tớ cũng đang rảnh.”

Điềm Nhĩ nghe mà tức, Bắc Khắc là Alpha đã vậy còn nói bận, rõ ràng là thua kém hơn cả Beta là Phương Cẩn.

Mặc dù năng lực cá nhân của Phương Cẩn đúng là rất bá đạo, đủ khả năng đè bẹp tất cả Alpha trong lớp của bọn họ.

Nhưng người yêu cũ Beta của Điềm Nhĩ còn chẳng ngoan đến như vậy đâu. Bắc Khắc đúng là mắt mù vớ được vàng.

Phương Cẩn hoàn thành bài tập đầu tiên, cậu lại tiếp tục lấy ra thêm một tài liệu bài tập nữa, Bắc Khắc đã đưa cho cậu tổng cộng là 5 bài.

Mấy bài này không mắt Phương Cẩn chính là tiện tay thì làm, dẫu sao với trình độ của Phương Cẩn thì mấy bài tập này như kiến cắn ấy, chẳng đáng lo ngại.

Cậu chính là trùng cái tốt nghiệp với bằng loại SSS, mặc dù nội dung nó hơi khác so với các kiến thức ở trùng tộc nhưng nó đều vận hàng cùng quy tắc, cậu có thể xử lý dễ dàng.

Có thể cống hiến sức mình cho trùng đực của mình cũng là một loại vinh quang đấy.

Phương Cẩn vẫn chưa nhận thức rõ được nhận thức sai lầm về giới tính của mình.

Lúc này Phương Cẩn đã không để ý đến Điềm Nhĩ mặt mày đen ngỏm.

Bây giờ Điềm Nhĩ chỉ muốn xé rách Bắc Khắc ra thôi. Nếu biết Phương Cẩn sẽ đồng ý khi được tỏ tình, hắn sẽ tỏ tình Phương Cẩn trước.

Đúng vậy, Điềm Nhĩ từ khi vào lớp đã để ý đến Phương Cẩn, thấy cậu ấy có vẻ lạnh lùng nên Điềm Nhĩ tính ấp ủ tình cảm từ từ, ai lại biết Bắc Khắc lại xen ngang vào, đã vậy còn chẳng biết trân trọng cậu ấy.

Nên hiếm khi Điềm Nhĩ tạm thời để công việc sang một bên để tiến hành điều tra Bắc Khắc.

Làm sao có chuyện một thiếu gia ở hành tinh trung cấp lại đến Học viện quân sự số 8 học được?

Đúng là Học viện quân sự số 8 này đặc biệt thật nhưng làm sao một gia tộc ở hành tinh trung cấp lại biết bí mật ở đằng sau nó được.

Nếu thật sự một gia tộc cấp trung biết được bí mật đằng sau Học viện quân sự số 8 thì có khi nhiệm vụ của hắn ở đây sẽ hoàn thành sớm.

Bắc Khắc có khi lại đem đến cho hắn một niềm vui bất ngờ ấy.