Lục Tư Dao, con gái của Lại Bộ Thị Lang, chỉ vào Trần Duyệt Tâm, tiểu thư của Đại Lý Tự Khanh, tố cáo: “Thái tử điện hạ, tiểu nữ là người đầu tiên chọn bình nước hoa này, nhưng cô ta cố tình tranh giành với tiểu nữ.”
Trần Duyệt Tâm lập tức phản bác: “Cho dù cô nhìn thấy trước thì đã sao? Ta là người trả tiền trước.”
Thái tử cảm thấy khó xử, vì cả hai đều là con gái của quan lại triều đình, nên nhất thời không biết nên phân xử ra sao.
Tiêu Vân Đình nhìn tình huống mà hiểu ngay vấn đề. Đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt.
Chàng khẽ ra hiệu cho Vĩnh Ninh, nàng ta nhanh chóng hiểu ý. Nàng bước tới chỗ hai tiểu thư, nhẹ nhàng nói: “Hai vị đều thích cùng một bình nước hoa, chứng tỏ các tiểu thư rất có duyên với nhau. Cứ tạm về phủ trước, ta sẽ sai người chuẩn bị hai bình giống hệt nhau gửi tới cho mỗi người.”
Vốn dĩ chuyện này không phải mâu thuẫn sâu sắc, hơn nữa có Thái tử và các vương gia ở đây, nên cả hai tiểu thư đều hành lễ rồi rời đi.
Khi hai cô gái đã đi, Thái tử cũng cáo từ.
Sự việc hôm nay khiến hắn cảm thấy chấn động. Mới khai trương được nửa ngày, cửa hàng đã gây ra tranh cãi lớn. Nếu tình hình này tiếp diễn, các quan chức và thân quyến của họ sẽ nhanh chóng bị cặp huynh muội Tiêu Vân Đình thu phục.
Không chỉ là về mối quan hệ, mà lượng tài sản họ kiếm được cũng là con số khổng lồ. Chỉ trong một năm, khó mà tính hết được.
Đến giờ Dậu, cửa hàng đóng cửa. Hai quản sự đã mất cả canh giờ để thống kê doanh thu.
Ngày khai trương đầu tiên, cửa hàng đã thu về hơn 22.000 lượng bạc. Chỉ riêng hậu cung đã mua tới hơn 8.000 lượng.
Tiêu Vân Đình cầm bản báo cáo tài chính, hỏi lại: “Chắc chắn không có nhầm lẫn?”
Hai quản sự thu chi gật đầu khẳng định: “Vương gia, chúng ta đã kiểm tra hai lần, số liệu chính xác.”
So với Tiêu Vân Đình, Vĩnh Ninh có vẻ bình tĩnh hơn nhiều. Nàng ta mỉm cười đắc ý: “Huynh thấy chưa? Muội đã nói là việc kinh doanh sẽ bùng nổ mà.”
Tiêu Vân Đình xoay chiếc nhẫn trên ngón tay, như đang suy nghĩ điều gì đó.
Sau một lúc lâu, hắn đẩy Vĩnh Ninh ra ngoài: “Ca ca mệt rồi, muội về trước đi.”
Vĩnh Ninh bĩu môi, bất mãn nhưng vẫn rời đi.
Khi tiểu muội đã đi khỏi, Tiêu Vân Đình bước vào căn phòng bí mật, chuẩn bị báo tin này cho Tô Nhiễm.
"Tô Tô cô nương, ngày đầu khai trương, hơn phân nửa hàng hóa đã bán hết, thu được một lượng lớn ngân lượng. Tin tốt này xin báo ngay cho cô nương."
Lúc nhận được tin, Tô Nhiễm đang ngồi uống trà thư giãn, nhưng đọc xong cô nhảy dựng lên vì vui sướиɠ. Cô đã kỳ vọng việc kinh doanh sẽ suôn sẻ, lại không ngờ kết quả lại rực rỡ như vậy. Ngày đầu tiên đã bán hết một nửa hàng, đúng là ngoài sức tưởng tượng.