Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dạy Vương Gia Pháo Hôi Tạo Phản

Chương 32

Tô Nhiễm cười như không. Cô quên mất rằng phụ nữ thời xưa vốn dĩ chẳng ai ra khỏi nhà, nhất là vào ban đêm. Không biết phải giải thích thế nào, cô đành im lặng.

Chiếc xe dừng trước một cửa hàng trong thành phố. Tô Nhiễm dạo một vòng quanh tiệm, cuối cùng dừng lại trước quầy nước hoa và son môi.

Những thứ này vốn đã tồn tại từ thời cổ đại, nên dù có mang ra cũng không gây chú ý hay khiến ai bận tâm quá mức.

Cô chỉ vào quầy hàng, nói: "Trong tiệm này, mỗi màu son môi lấy 30 cây, còn mỗi loại nước hoa lấy 10 chai."

Cô nhân viên bán hàng vốn đã gặp nhiều tình huống lạ đời cũng phải sững sờ trước cách mua sắm hào phóng như vậy. Các nhân viên liếc nhau, ngây ngẩn cả người không biết phải làm gì.

Để tránh sai sót, quản lý cửa hàng lập tức đến kiểm tra rồi tính toán. Tổng số tiền lên đến hơn 200.000 tệ.

Vừa nở nụ cười đầy chuyên nghiệp, người quản lý bước đến trước mặt Tô Nhiễm. Chưa kịp mở miệng, Tô Nhiễm đã đưa thẻ ngân hàng ra, lạnh nhạt nói:

"Mật mã 666888."

Nhóm nhân viên vui mừng vì gặp được khách hào phóng và nhanh chóng bắt tay vào việc.

Mười lăm phút sau, hai chiếc thùng lớn đầy ắp son môi và nước hoa đã được đóng gói cẩn thận. Các nhân viên còn hỏi liệu có cần giao hàng tận nơi hay không.

Tô Nhiễm chỉ tay ra chiếc xe bên ngoài và đáp: "Không cần, giúp tôi chất hết lên xe là được."

Cô lái xe về khu chung cư, chuyển toàn bộ đồ đạc vào trong. Vừa hay ngày mai là sinh thần Thái hậu, những món đồ này chắc chắn sẽ đủ để công chúa lấy lòng bà ta.

Không biết Tiêu Vân Đình chuẩn bị món quà gì.

….

Trong thư phòng, Tiêu Vân Đình ngồi bên ánh đèn dầu leo lét, bóng chàng kéo dài trên mặt đất, tạo nên cảm giác thần bí.

Chàng khẽ nhướng mắt nhìn người đối diện, là Xích Ảnh: "Là người của Đông Cung ra tay sao?"

Xích Ảnh gật đầu, đáp: "Chuyện này rất quan trọng, thuộc hạ không dám chủ quan."

Sau khi Quỷ Kiến Sầu bị giam vào đại lao của Hình Bộ, Thái tử lập tức hành động.

Mặc dù mọi việc được thực hiện vô cùng kín đáo, Tiêu Vân Đình vẫn luôn ở trong bóng tối quan sát, không để lộ bất kỳ sơ hở nào.

Dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng khi biết được sự thật chàng không khỏi cảm thấy mất mát.

Thì ra tình cảm huynh đệ bao năm qua chỉ là sự giả tạo.

Có lẽ, việc Vương phi bị đầu độc và chuyện vu cổ trong tượng Quan Âm đều là do tay Thái tử sắp đặt.

Đêm đó, Tiêu Vân Đình không thể chợp mắt.

Sáng sớm hôm sau, khi ánh bình minh vừa ló dạng, Vĩnh Ninh đã vội vàng tới phủ: “Ca ca, son môi đâu rồi?”

Tiêu Vân Đình bất đắc dĩ, đáp: “Huynh đã nói sẽ kiếm thêm cho muội, nhưng muội cũng không cần gấp gáp thế chứ?”