Nữ Phụ Pháo Hôi Nổi Điên, Xin Các Vai Chính Mau Chạy

Chương 53

Khi cảnh sát đến điều tra tình hình, những người xung quanh và cư dân mạng đều nhận ra ngay rằng gã gây chuyện này chắc chắn không phải là người tốt, nếu không thì đã không thấy cảnh sát mà chạy mất.

Thế là không đợi Kỳ Duyên và Tần Dật giải thích, những người dân nhiệt tình đã nhào ra kể tường tận mọi chuyện, ai nấy đều nói lên ý kiến của mình.

Sau khi cảnh sát ghi chép lại tình tiết, họ hỏi gã gây chuyện là chuyện gì đã xảy ra.

Gã gây chuyện lúc này chẳng nhắc đến chuyện em trai cấp cứu gì nữa, chỉ lạnh lùng nhìn Kỳ Duyên với ánh mắt đầy hận thù, nhếch môi cười mà như không: “Tôi là anti-fan của Kỳ Duyên, thấy cô ta ở chương trình Điền Viên Mục Ca sống tốt quá, tôi không chịu nổi, nên mới trêu cô ta một chút thôi mà.”

Cảnh sát mặt lạnh: “Trêu gì mà trêu? Anh đang vu cáo vấn đề an toàn thực phẩm để thực hiện hành vi tống tiền, đây đã là phạm tội rồi, anh có biết không?”

Gã gây sư nhún vai, gương mặt tỏ vẻ không bận tâm: “Anh đừng có dọa tôi, tôi chỉ nói chơi thôi, cũng đâu có thành công, sao lại gọi là phạm tội? Vả lại, tôi cũng đâu có đòi tiền của họ đâu!”

Cảnh sát cau mày, bọn họ ghét nhất là gặp phải loại người không coi pháp luật ra gì như vậy.

Nhưng Kỳ Duyên không phải người dễ bị bắt nạt.

“Cảnh sát ơi, chú phải đòi lại công bằng cho tôi đó! Hắn không chỉ là tống tiền, mà còn vu khống rằng tôi có kim chủ chống lưng, làm tổn hại đến danh dự của tôi, gây ra tổn thương tinh thần cực lớn.” Vừa nói, viền mắt Kỳ Duyên đỏ hoe, những giọt lệ long lanh lăn xuống má, vài giọt còn đọng lại trên lông mi.

Mới nói “tôi yêu kim chủ của mình” mà giờ lại kêu bị tổn thương tinh thần rồi, giỏi thật đấy.jpg

Kỳ Duyên học đâu ra kỹ năng biến đổi sắc mặt thế này? Trong chớp mắt mà thành đáng thương ghê!

Có đạo diễn nào để ý chị Duyên nhà mình không, diễn xuất tốt quá, xin hãy cho cô ấy một cơ hội!

Có ai thương cảnh sát không? Rõ ràng anh ấy còn trẻ mà bị Kỳ Duyên gọi là “chú cảnh sát” mất rồi.

Vừa mượn điện thoại gọi người xong, Tần Dật nhìn Kỳ Duyên, cười khẽ và nói thêm: “Đúng rồi chú cảnh sát, người này không chỉ phạm tội tống tiền mà còn phạm tội vu khống và giả mạo. Luật sư của tôi sẽ đến ngay, phiền chú chờ làm thủ tục tiếp nhận.”

Người đàn ông gây chuyện bắt đầu hoảng loạn, không phải chứ, hắn đâu có làm gì to tát lắm, sao tự dưng lại dính phải nhiều tội như vậy?

Nhưng Kỳ Duyên chưa dừng lại, lập tức nói tiếp: “Cảnh sát ơi, các chú nhất định phải thẩm vấn kỹ người này, tôi nghi ngờ rằng hắn bị người khác xúi giục để hãm hại tôi. Tôi có một số nghi vấn rất hợp lý.”

Cảnh sát nghiêm túc gật đầu, hỏi: “Vậy cô Kỳ, cô có thể tiết lộ người mà mình nghi ngờ không, và lý do khiến cô nghi ngờ họ?”

“Tất nhiên rồi.”

Đúng lúc này, Tống Minh Duệ cùng những người khác cuối cùng cũng chen ra từ khu phố ẩm thực, bên cạnh là đoàn người hâm mộ đông đảo đang hô vang: “Thần tượng xinh đẹp quá”, “Chồng ơi”, “Vợ ơi”, “Cho em xin chữ ký.”

Thế là Kỳ Duyên vừa lau nước mắt vừa không do dự chỉ về phía nhóm kia, nghiêm túc nói: “Tôi nghi ngờ sáu người bọn họ.”

Tần Dật nhướng mày, ánh mắt thoáng vẻ thú vị.

Cô Kỳ này định gây chuyện đây mà!