Nữ Phụ Pháo Hôi Nổi Điên, Xin Các Vai Chính Mau Chạy

Chương 34

Chị Lý cười dịu dàng, ánh mắt đầy tình cảm: “Nhìn Lão Lý to con vụng về vậy thôi, nhưng thực ra anh ấy mới là trụ cột trong nhà. Sức khỏe của tôi không tốt, không thể làm việc nặng, nên tất cả công việc đồng áng đều do anh ấy gánh vác. Anh ấy còn biết tôi không chịu nổi mùi khói bếp, thế là tự mình học nấu ăn, mười mấy năm nay chưa bao giờ để tôi phải vào bếp.”

Anh Lý cười ngốc nghếch, nói với giọng đầy tình cảm: “Lấy vợ là để yêu thương chứ còn gì nữa!”

Chị Lý cũng cười đáp lại: “Phải, anh yêu thương em, em cũng thương anh mà.”

Hai vợ chồng nhìn nhau đầy hạnh phúc, khiến không khí gia đình trở nên ấm áp vô cùng.

Trong lúc này, ánh mắt của Tần Dật bất giác dừng lại trên gương mặt chăm chú lắng nghe của Kỳ Duyên.

Khi nghe anh Lý kể về việc tự học nấu ăn, đôi mắt Kỳ Duyên cong lên, nụ cười lấp ló má lúm đồng tiền, khiến gương mặt vốn đã xinh đẹp của cô càng trở nên rực rỡ như đóa hoa mùa xuân.

Tim Tần Dật bất ngờ đập nhanh, đôi tai anh như muốn bốc cháy. Anh thầm nghĩ: Lão Vương nói đúng, Kỳ Duyên quả thực rất xinh đẹp...

Trên phần bình luận của buổi phát sóng, một khán giả tinh mắt nhận ra điều bất thường: Ơ kìa! Tần Dật ngại ngùng khi nhìn Kỳ Duyên sao? Tai đỏ hết rồi! Đang nghĩ gì không đứng đắn đấy?

Trong khi đó, Kỳ Duyên lại chẳng để ý đến Tần Dật. Cô chỉ lo ăn thật no, vì nghĩ rằng chiều nay còn phải xây bệ bếp. Có ăn no mới đủ sức làm việc được!

Sau khi ăn xong, anh Lý đứng dậy dọn chén bát. Kỳ Duyên và Tần Dật muốn giúp anh ấy nhưng bị anh ấy đẩy ra ngoài, không cho vào bếp.

Anh Lý vừa đeo tạp dề vừa cầm muôi, hài hước nói: “Bếp nhà này là địa bàn của tôi. Không ai được phép xâm phạm! Nếu muốn rửa chén, hai người về bếp nhà mình mà rửa!”

Kỳ Duyên và Tần Dật đứng ngơ ngác: "Tụi mình đâu phải muốn rửa chén thật đâu..."

Cuối cùng, Kỳ Duyên chỉ biết cười: “Vậy chờ thêm vài ngày nữa, khi bọn em xây xong bệ bếp, anh và chị sang thử tay nghề của em nhé!”

Vợ chồng anh Lý vui vẻ gật đầu đồng ý.

Trước khi rời đi, chị Lý kéo Kỳ Duyên vào phòng và nhỏ giọng hỏi: “Anh Lý kể là em bị ngã trên núi. Chắc là đau lắm phải không? Để chị bôi chút rượu thuốc cho em nhé.”

Kỳ Duyên vô cùng cảm động nhưng đành từ chối khéo. Không phải vì cô chê rượu thuốc tự chế của chị Lý, mà đơn giản là vì... vị trí chấn thương khá tế nhị. Cô không thể để người khác xoa mông mình, dù đó có là phụ nữ cũng không được!