Nữ Phụ Pháo Hôi Nổi Điên, Xin Các Vai Chính Mau Chạy

Chương 16

Lúc này, Cố An Dã đang đứng chắn trước mặt Chu Khanh Khanh, mắng một con chó dữ đang sủa không ngừng.

Con chó sủa. Cố An Dã sủa lại. Chu Khanh Khanh cũng sợ hãi kêu lên theo.

Kỳ Duyên nhíu mày, bịt tai lại rồi nhịn không được nói lớn: “Đừng sủa nữa! Sủa kiểu này, tôi tưởng cả hai người sắp bị buộc lên luôn rồi đấy!”

Lời nói của cô khiến Cố An Dã giận tím mặt. Anh ta quay sang trừng mắt: “Kỳ Duyên, cô bị bệnh à?”

Kỳ Duyên lùi lại hai bước, vẻ mặt cảnh giác: “Chưa đâu. Nhưng nếu anh cắn tôi, chắc tôi sẽ phải đi tiêm phòng dại đấy.”

Cố An Dã lập tức nổi gân xanh trên trán. Nếu không phải Chu Khanh Khanh kịp kéo tay anh ta lại, có lẽ anh ta đã mất kiểm soát mà cãi tay đôi với cô.

Anh ta hừ lạnh, cố lấy lại bình tĩnh: “Từ đầu đến giờ, cô chưa nhận được một cái hoa thưởng nào nhỉ? Nếu là tôi, tôi đã chăm chỉ kiếm vài điểm thưởng rồi, chứ không phải đi cọ nhiệt độ ở đây.”

Phần bình luận bùng nổ.

Khán giả: “Anh ảnh đế ơi, anh không biết sao? Cô ấy đã ăn ba bát cháo rồi kìa!”

Khán giả: “Thực ra bây giờ cô ấy đi bộ chỉ để tiêu hóa thôi.”

Khán giả: “Công bằng mà nói, hiện tại Kỳ Duyên đang dẫn đầu về lượt xem. Thật khó mà biết ai đang cọ nhiệt độ của ai đây.”

Chu Khanh Khanh mỉm cười nhẹ, cố gắng duy trì vẻ thân thiện: “Kỳ Duyên, tôi không biết tại sao cô có vẻ không thích tôi. Nhưng chúng ta sẽ phải ở cùng nhau hai tháng ở đây. Hy vọng chúng ta có thể sống hòa thuận trong khoảng thời gian này.”

Lời nói khéo léo, nhưng rõ ràng ám chỉ rằng Kỳ Duyên đang gây sự.

Kỳ Duyên khẽ nhếch môi, đáp lại bằng giọng điệu chế giễu: “Diễn tốt lắm. Chị diễn thêm nhiều vai khác chắc cũng đạt giải đấy.”

Chu Khanh Khanh chỉ cười nhạt, không đáp lời.

Nhưng Cố An Dã không kiềm được, hất cằm nói: “Đương nhiên rồi. Khanh Khanh là diễn viên thực lực. Diễn giỏi hơn cô là cái chắc.”

Kỳ Duyên bật cười, nhìn Chu Khanh Khanh đầy ẩn ý: “Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu.”

Bình luận lại rộn ràng: Khán giả: “Anh ảnh đế đúng là không biết cái gì gọi là “khịa””

Chu Khanh Khanh vô cùng tức giận, nhưng cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Nhớ tới điều khoản trong hợp đồng, nếu Kỳ Duyên không hoàn thành thử thách trong hai tháng tới, cô sẽ mất 300 triệu tệ tiền cược.

Cô ta nở nụ cười mỉm, kéo tay Cố An Dã: “Đi thôi anh. Còn phải kiếm thêm hoa thưởng nữa.”

Cố An Dã trừng mắt nhìn Kỳ Duyên lần cuối, rồi theo Chu Khanh Khanh rời đi.

Kỳ Duyên nhún vai, tiếp tục đi dạo quanh khu trại. Đến khi về gần nhà, cô tình cờ thấy hai anh em nhà Tống đang chật vật khiêng cánh cửa gỗ đến sửa nhà cho mình.