Nữ Phụ Pháo Hôi Nổi Điên, Xin Các Vai Chính Mau Chạy

Chương 12

Kỳ Duyên biết lúc nào nên dừng lại. Cô đã bán đủ "thảm", giờ để cư dân mạng tự đào sâu. Dù sao, phần hấp dẫn nhất còn ở phía trước.

Nếu còn tiếp tục khóc lóc diễn kịch, cô cảm thấy không đáng cho lắm mà sợ còn nhận lại kết quả ngược.

Cô khẽ lau khóe mắt, làm ra vẻ kiên cường và nói với Đạo diễn Vương: “Thôi, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa. Đi ăn thôi nào!”

Cô vừa bán "thảm" vừa diễn hết hơi, tất cả chỉ để đổi lấy một bữa ăn ngon!

Đạo diễn Vương nhìn cô đầy cảm thông. Ông nghĩ thầm, dù có bao nhiêu tin đồn xấu về cô, nhưng tận mắt chứng kiến cô thế này, ông chỉ thấy đây là một cô gái hiểu chuyện và đáng thương.

“Thôi vậy! Bữa ăn ngon nhất để dành cho Tần Dật ăn sau. Giờ lấy đồ ăn dư còn lại cho Kỳ Duyên trước đi.”

Khi Kỳ Duyên cùng nhân viên đi ăn sáng, trên mạng xã hội, hashtag "#KỳDuyênTámNămChuồngHeo" đã leo lên top 6 tìm kiếm.

Ban đầu, mọi người tưởng đây là trò đùa. Nhưng khi xem đoạn video livestream, họ mới hiểu được độ thật của câu chuyện. Số người xem livestream tại phần livestream của Kỳ Duyên tăng chóng mặt, chạm mốc 26 triệu người chỉ sau năm phút.

Đạo diễn Vương nhìn số liệu hậu trường, vui mừng khôn xiết. Ông thầm cảm ơn Kỳ Duyên đã giúp chương trình của mình thành công.

Trong khi đó, Kỳ Duyên cầm bát cháo kê nóng hổi trước mặt, mỉm cười hài lòng: “Cháo thế này hợp với người uống nhiều rượu như mình.”

Cô húp sạch bát cháo, đặt xuống và giơ tay gọi thêm: “Cho thêm bát nữa!”

Đúng lúc đó, Tần Dật, vị khách mời nổi tiếng, vừa bước vào sân. Anh nhìn cô

với vẻ khó hiểu, không hiểu nổi tại sao mình lại bị đẩy đến đây chỉ để ăn đồ thừa.

Tần Dật, nam diễn viên nổi tiếng, đến tham gia chương trình vì quen biết lâu năm với Đạo diễn Vương. Mối quan hệ thân thiết khiến anh không ngại xuất hiện trong một gameshow tầm thường mà anh vốn chẳng mấy hứng thú. Nhưng không thể ngờ, chương trình này lại... "nghèo nàn" đến vậy.

Phòng ở của anh là một căn nhà tạm bợ, còn bữa ăn chỉ toàn những món ăn thừa từ hôm trước.

Tần Dật tựa lưng vào ghế, mắt hoa đào thoáng vẻ thương hại khi nhìn đạo diễn Vương: “Lão Vương, không có tiền thì đừng cố quá. Không đủ thật, tôi cho ông ít vốn nhé?”

Đạo diễn Vương vẫy tay cười: “Ôi dào, kỳ này toàn khách mời cỡ kim chủ, sao thiếu tài chính được? Tôi làm vậy là vì muốn hiệu ứng chương trình thôi. Ai bảo cậu cứ lơ ngơ đến muộn, giờ thì chịu cảnh ở phòng tệ nhất là đúng rồi.”