Mối Thù Năm Ấy

Chương 1: Sự Trả Thù Tàn Khốc

Không gian nhộn nhịp gồm rất nhiều người quây quanh, nơi có một cái giếng dường như đã bị bỏ hoang từ rất lâu lắm rồi, ở nơi đây bao phủ bởi cây cối rậm rạp, cách đó không xa là một căn nhà vô cùng sang trọng.

Giờ đây một câu nói cùng giọng cười quỷ dị vang lên, người phụ nữ với ánh mắt đỏ ngầu, đang cắn chặt môi với nỗi căm hận đến tột cùng, thậm chí cả người của ả ta đã bị xích lại, dường như ả sắp gặp một điều gì đó rất ghê rợn.

“Ta căm hận tất cả các ngươi, ta nhất định sẽ gϊếŧ chết tất cả các ngươi, ta sẽ không tha cho một ai đâu Hahahaha...

Lúc này một gã đàn ông tiến đến, ông ta mặc bộ y phục của một lão đạo sĩ, ông đã lấy ra một lá bùa, sau đó dán vào người phụ nữ kia, rồi đọc những câu thần chú gì đó vô cùng khó hiểu.

Chất giọng trầm ấm của lão ta, mang theo sự lạnh lùng đầy sát khí, nói với những người xung quanh rằng: “Bây giờ có thể đẩy cô ta xuống dưới giếng được rồi!”

Mọi người ở đó đã có một người tiến đến, ngay tức khắc đã ôm chầm lấy cô ta, trong ánh mắt căm hận của cổ, người kia liền lập tức dục cô xuống dưới giếng, cô rơi xuống dưới đó mà chỉ còn lại tiếng la hét trong ai oán mà thôi.

Những tiếng la hét ai oán kia giờ cũng đã kết thúc, còn lão đạo sĩ cũng tiến đến chỗ đó, mà đưa tay tạo ra một lá bùa dán vào cái giếng, rồi lão lên tiếng nói rằng: “Nào hãy mau đến đây đậy nắp giếng lại đi!”

Bọn người kia nghe theo lời lão cũng đã đến đậy nắp giếng lại. Một gã đàn ông lên tiếng tò mò hỏi: “Vậy là mọi thứ đã kết thúc rồi ạ? Cô ta sẽ không trở thành quỷ quay trở về trả thù chúng ta được phải không?”

Lão đạo sĩ đưa tay tính toán một chút mà nói: “Không ai biết được việc đó cả, bởi đó là thiên cơ bất khả lộ. Nhưng hiện tại cả gia tộc của cậu sẽ được bình yên êm ấm, giàu sang bởi cái chết của cô ta. Khi ả trở thành quỷ giữ của cho gia đình cậu.”

Lão đạo sĩ vừa dứt lời, tên đàn ông đó lại lên tiếng: “Vậy à tôi mong sẽ không có chuyện gì xảy ra trong việc khiến cô ta trở thành quỷ giữ của. Và đây là số tiền mà ông cần nhận được này!”

Ông giờ cũng đã cầm lấy túi tiền khi cậu đưa cho mình, mà đáp lại xông cũng rời đi: “Được rồi mọi chuyện đã kết thúc tôi xin phép rời đi...”

Lão đạo sĩ rời đi với túi tiền trong tay mà nở nụ cười trong sự đắc ý, còn khi lão đàn ông kia cũng bước vào nhà của mình...

Thời gian đã bắt đầu trôi qua đến mười năm sau. Tại một căn nhà nọ nơi có hai vợ chồng với một đứa trẻ dường như mới mười tuổi, cả gia đình hạnh phúc sung vầy đang ăn cơm với nhau thì, bỗng nhiên có một tiếng cười quỷ dị vang lên, điều này khiến cho cả gia đình đó trở nên hoang mang: “Chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao đêm rồi vẫn có tiếng khóc chứ?”

Trước những thắc mắc của người vợ, người chồng với sự bối rối của chính mình, sau đó cũng tự hỏi bản thân rằng: “Phải rốt cuộc tiếng khóc kia là gì nó phát ra từ đâu chứ?”

Thoát khỏi những suy nghĩ của bản thân, anh ngay lên tiếng trấn an vợ mình rằng: “Thôi anh nghĩ là chúng ta nghe lầm rồi, thậm chí là ai đó nên chúng ta đừng bận tâm!”

Bọn họ cũng mặc kệ những thắc mắc của bản thân mình, mà quay trở lại để ăn cơm cùng nhau, nhưng rồi lúc này một tiếng cười thật lớn vang lên, thậm chí đứa con trai của bọn họ trong sự sợ hãi đến tột cùng, đưa tay chỉ về phía một người phụ nữ, đang đứng phía sau lưng họ, người đó mặc một bộ y phục màu đỏ, đôi chân bay lơ lửng giữa không trung, khiến đứa bé hét lớn trong sự hoảng loạn: “Mẹ nhìn đi đó là một con quỷ, nó đang ở sau lưng cha mẹ kìa!”

Người phụ nữ bắt đầu nhìn ra phía sau lưng chồng mình, thì thấy một khuôn mặt quỷ dị, mang nỗi căm hận, kèm theo tiếng cười thật lớn: “Há hahahaha hà...”

Lúc này tay ả ta đã đặc lên đầu của chồng cô mà ôm chầm lấy đầu của chồng cô lại, cô chỉ kịp la hét lên trong sự sợ hãi thì đầu của chồng cô đã bị bẻ ra thành đôi, trong khi ông thì vẫn không biết gì, và máu thì chảy khắp nơi văng tung tóe.

Trong tiếng cười ha hả của nữ quỷ mặc áo đỏ kia, ả ta lên tiếng nói rằng: “Ta đã trở lại. Ta sẽ tìm ra và lấy mạng những kẻ đã gϊếŧ chết ta hưa hưa hưa...”

Nghe câu nói này người mẹ đã chìm trong sự sợ hãi đến tột cùng, mà cầm lấy tay của con mình. Ngay lập tức cố gắng chạy khỏi nơi đó, trong khi nữ quỷ kia thì bắt đầu bay theo phía sau họ với giọng cười ghê rợn: “Hahahaha oan có đầu. Nợ có chủ hôm nay các người không thể thoát khỏi được cái chết đâu!”

Trong màn đêm tĩnh mịch những tiếng thở gấp gáp vang lên, cùng một nỗi sợ hãi hoảng loạn đến tột cùng.

Cảnh tượng lúc này hiện ra là một người phụ nữ, đang nắm tay của con mình chạy trong khu rừng tâm tối. Họ chạy qua những ngọn cỏ cao vuốt được gọi là bụi rậm, làm cho mặt họ bị lá cứa vào chảy cả máu.

Đôi chân trần thì dẫm lên những chiếc lá khô trong rừng, vang lên những âm thanh lột cột, cùng giọng nói run rẩy yếu ớt của người mẹ: “Chạy đi con. Chúng ta nhất định phải chạy khỏi nữ quỷ kia. Và nếu như mẹ có gặp chuyện gì bất chấp thì con nhất định phải sống tốt nghe rõ chưa?”

Dứt lời bà đã lấy ra một sợi dây chuyền ngọc bích có hình mặt trăng, mà đeo lên cổ của con trai mình, sau khi cả hai dừng lại để nghỉ ngơi một chút bởi sự mệt mỏi vì kiệt sức khi chạy từ nãy đến giờ...

Giờ đây bỗng nhiên có một bài vè vang lên, bài vè ấy mang theo giọng điệu ma mị của một người phụ nữ, trong khi người mẹ với đứa con thì nhìn xung quanh với vẻ sợ hãi như đang tìm kiếm giọng nói ma mị kia phát ra từ đâu...

“Nghe vẻ nghe ve. Oan hồn cô gái. Chết oan bởi những kẻ có dã tâm. Phong hồn cô gái để mà giữ của. Còn giờ đến lúc phải trả giá rồi. Ta sẽ gϊếŧ chết những kẻ năm đó. Bắt họ trả giá thì mới cam lòng. Nghe vẻ nghe ve nghe vè cái chết. Ma nữ đòi mạng chẳng chừa một ai. Hahahaha...”

Câu vè kia vang lên người phụ nữ cũng nhớ ra những chuyện kinh hoàng của mười năm trước, về việc gia tộc họ Minh, đã gϊếŧ chết một cô gái để giúp nhà họ trở nên giàu có hơn. Còn giờ không ngờ rằng nữ quỷ đó lại thoát ra để đòi mạng bọn họ.

Nghĩ đến đây mà cô cảm thấy thật rùng mình, mà nhớ đến câu nói gieo nhân nào gặp quả đó. Nhưng rồi những hồi ức kia kết thúc thì, cô cũng chẳng mảy may quan tâm làm gì nữa, bởi cô cần phải đưa con mình thoát khỏi tay nữ quỷ này.

Sau một bà lúc lên tiếng nói với con mình rằng: “Con hãy mau đi hướng khác đi! Và mẹ sẽ đánh lạc hướng con ma nữ này. Thậm chí con cần phải đến chỗ đạo quán của thầy pháp Lâm Trung nghe rõ chưa? Nó nằm ở hướng tây. Và mẹ tin rằng khi đến đó con sẽ an toàn”

Cậu nghe những lời nói với hàm ý căn dặn của bà, mà chìm trong hoang mang đến tột cùng, khi biết mẹ vì muốn cứu mình nên đã bảo mình đi hướng khác. Còn bà sẽ đánh lạc hướng con quỷ. Điều này khiến cậu không cam lòng bởi nỗi sợ chẳng muốn mất mẹ mà lên tiếng: “Không con không muốn đi một mình đâu. Mẹ phải đi cùng con huhuhu!”

Trước sự khóc lóc của người con, bà mẹ đã ôm chầm lấy cậu, mà đưa tay lau đi những giọt nước mắt kia của cậu, sau đó cầm lấy sợi dây chuyền có miếng ngọc bội hình mặt trăng mà nói:

”Con à hãy nhìn miếng ngọc bội này đi. Khi nào nó ở cạnh của con, thì đồng nghĩa là mẹ sẽ luôn bên cạnh con nghe rõ không? Và con phải nghe lời của mẹ, nếu không thì mẹ chết sẽ không nhắm mắt và siêu thoát đâu. Và lúc đó mẹ sẽ bị ma quỷ hút hết hồn. Thậm chí nếu con ở cạnh mẹ con cũng sẽ bị như vậy. Nhưng mẹ muốn con sống sót, nên con hãy nghe lời mẹ hiểu chưa?”

Cậu nhìn mẹ mình căn dặn bản thân với khuôn mặt đẫm nước mắt, cũng đã dần hiểu ra điều gì đó, mặc dù chỉ là một đứa trẻ. Lúc này cậu đã khóc nức nở, rồi bỏ chạy về một hướng khác. Trong khi mẹ của cậu thì lên tiếng quát lớn rằng: “Này nữ quỷ ta không sợ ngươi đâu. Và ta chính là một trong những kẻ đã gϊếŧ chết ngươi đó. Nếu ngươi muốn trả thù thì hãy ra đây mà lấy mạng của ta nè. Ta không sợ ngươi đâu!”

Người phụ nữ vừa dứt câu nói kia, mà ánh mắt láo liêng nhìn xung quanh trong sự sợ hãi cùng giận dữ, cả người run lên lẩy bẩy. Trong khi tiếng cười ma mị đã vang lên từ phía sau lưng bà.

Chốc lát thứ bà cảm nhận được không là gì khác, mà là một đôi bàn tay lạnh lẽo đặc lên lưng mình, sau đó bà quay lưng lại, với ánh mắt mở to nhìn con quỷ ghê rợn trước mặt, nó làm bà mắt chữ A mồm chữ Ô trong sự sững sờ đến kinh hoàng.

Con quỷ trước mặt bà với hai bàn tay đầy móng tay dài, đầu tóc bù xù che cả khuôn mặt kia. Thân hình mặt một bộ váy đỏ rách nát, còn bẩn thỉu nữa chứ. Nó cười một cách điên dại, sau đó đã nói với bà bằng một giọng nói lạnh lẽo rằng:

“Gϊếŧ người thì phải đền mạng. Có oán thì phải trả. Ngay cả con trai của ngươi cũng sẽ chẳng thoát khỏi được cái chết đâu. Ngươi tưởng ngươi làm vậy thì có thể cứu nó à? Nhưng không khi gϊếŧ ngươi rồi sẽ đến cái chết của nó thôi. Bởi không một ai có thể thoát khỏi sự trả thù của ma quỷ hahahaha...”

Dứt lời ả ma nữ đã dùng đôi bàn tay với những móng vuốt dài, da thịt đen sạm thối rữa đâm sâu vào bên trong cơ thể của người phụ nữ, khiến bà la lên trong sự đau đớn đến tột cùng, máu đã không ngừng chảy ra từ bên hông bụng, nơi bàn tay của ả đâm sau vào bên trên phần ngực trái của người phụ nữ.

Rồi thứ ả rút ra không là gì khác, mà là một trái tim đang đập thình thịch màu đỏ thẫm, trong tiếng cười ha hả đầy man rợ của ả. Còn người phụ nữ thì ngã xuống dưới mặt đất, trong khi cơ thể đầy máu không ngừng trào ra ngoài, ánh mắt mở to trừng trừng như chết oan uổng chẳng thể nhắm lại được vậy mà nhìn về phía chỗ của ả.

Còn ả quỷ thì bậc cười thật lớn khi tay cầm quả tim kia, ngay lập tức ả đã ăn quả tim đó mà nói: “Lại một kẻ nữa đã chết Hahahaha. Và ta sẽ tìm ra và gϊếŧ tất cả những kẻ đã gϊếŧ ta ngày hôm đó. Còn giờ sẽ đến con của ngươi”

Dứt lời ả ta đã bắt đầu rời đi với ý định tìm con của người phụ nữ kia, để gϊếŧ chết nó.