Trò Chơi Vạn Giới

Chương 19: Ma Thần

Cánh tay của Dị Tiên lập tức tan biến trước mắt hắn. Nhìn cánh tay bản thân tan biến, Dị Tiên lộ ra sự tức giận. Sau khi cánh tay đó tan biến, Lý Quỳ đã đứng dậy. Lúc này, Dị Tiên đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, hắn lập tức quay ra đằng sau.

Lý Quỳ vừa mới đứng trước mặt hắn giờ đây lại ở ngay sau hắn, Lý Quỳ lúc này đang cười mà nhìn hắn!

Anh giống như đang chơi đùa Dị Tiên vậy, Dị Tiên đã có cảm giác áp bách khi đối mặt với tiên vương.

Hắn vung kiếm loạn xạ, tầm mắt hắn bây giờ đã tối đen. Hắn không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì cả. Đột nhiên, hắn thấy rất nhiều người xung quanh, hắn nhận ra những người này, đó là những tiên nhân đã đuổi hắn khỏi tiên giới.

Hắn dùng thanh kiếm của mình chém vào bọn họ. Nhưng lúc này, thanh kiếm hắn lại dễ dàng bị một vị tiên chặn chỉ bằng một tay. Vị tiên đó nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường.

“Hừ, chỉ là thiên tiên mà cũng dám trộm đồ của tiên vương chúng ta ư?”

“Các vị, chúng ta có nên gϊếŧ chết hắn để làm gương không?”

“Đừng làm thế, gϊếŧ thì tội nghiệp lắm, cùng lắm phế hắn rồi vứt tới một hạ giới thôi!”

“Hay lắm, ngài đúng là có lòng từ bi.”

Các vị tiên khác đồng thời cúi đầu trước vị trên nhân này.

“Được rồi, phế bỏ hắn rồi vứt cúng hạ giới đi!”

Các vị tiên khác lập tức giữ Dị Tiên lại rồi một vị tiên vương đi lại, lập tức phép bỏ hắn. Hắn lúc này phải chịu nỗi đau khi bản thân bị tiên khí ép lên bản thân. Hắn thấy tên khai bón nhẹ nhàng giờ lại như cả một ngọn núi đang đè lên bản thân.

Lúc này, hắn bị các vị tiên đưa đến thông đạo dẫn xuống hạ giới. Họ lập tức quảng hắn xuống như vứt một miếng giẻ rách vậy.

“Không, tất cả chỉ là ảo giác, tất cả chỉ là ảo giác mà thôi!”

“Mình phải nhanh chóng quay lại rồi gϊếŧ chết tên đó! Mình phải tìm cách thoát khỏi ảo giác này!”

Lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu hắn.

“Ngươi muốn trở về không?”

“Chuyện gì vậy?”

“Chỉ cần ngươi kí khế ước với ta, ta sẽ giúp ngươi thoát khỏi ảo giác này và cho ngươi sức mạnh đủ để đánh bại tên Quỷ Tiên kia!”

“Ta đồng ý!” Dị Tiên không do dự mà lập tức đồng ý.

Lúc này, mọi thứ trước mắt hắn bắt đầu vặn vẹo, chúng như thể sắp bị xé nát vậy.

“Ngươi hãy gọi ta là Ma Thần!”

“Tạ ơn Ma Thần!”

Lúc này, Dị Tiên lm ảo mắt ra thì thấy hắc Long tạo thành từ cổ trùng và bọ cạp đó đã ngã xuống.

Dị Tiên lập tức niệm chú, Lý Quỳ không để hắn yên, anh lập tức chém hắn một nhát.

Khi thanh kiếm sắn bén đó chạm vào cơ thể Dị Tiên thì lại càng lên một âm thanh kim loại va chạm.

Lý Quỳ lập tức giữ khoảng cách rồi lệnh cho huyết long gϊếŧ chết cổ trùng của Dị Tiên.

Khí huyết long chuẩn bị tấn công vào chúng thì con hắc long đó lập tức tách ra thành những con cổ nhỏ rồi tiến tới con bọ cạp đang nằm trên đất rồi một số nhỏ chửi vào trong cơ thể nó, số còn lại thì bao quanh nó tạo nên một đám mây đen.

Khi đám mây đó nhỏ dần, con bọ cạp đó đã đứng dậy, nó đã được trang bị một lớp giáp tạo bởi những con cổ trùng ấy.

Dị Tiên ngừng niệm chú, hắn lệnh cho cổ quay lại, Lý Quỳ cũng không biết hắn định làm gì nên cũng lệnh huyết long quay lại.

Khi cổ đã quay lại, đứng bên cạnh hắn, Dị Tiên hô to.

“Trận chiến giờ mới THỰC SỰ BẮT ĐẦU!”

Chú thích:

-Phế tiên nhân tức là phế bỏ tu vi tiên nhân chứ không phải toàn bị tu vi để hắn bị tiên khí ép chết. Nhưng tiên nhân đó lại cho trục xuất tức là đang cứu Dị Tiên.