Cùng Anh Chồng Cũ Ăn Dưa Trên Show Ly Hôn

Chương 4

Đôi mắt mí lót hình quạt tạo cảm giác sắc sảo mạnh mẽ. Dù khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì, nguồn năng lượng dồi dào vẫn như xuyên qua ống kính, chạm thẳng vào trái tim bất kỳ ai đối diện với cậu ấy.

Trữ Tinh Lê vội vàng dời ánh mắt đi, không dám cũng không muốn nhìn thẳng vào mắt người đó thêm nữa.

Nhưng Anna thì lại không chăm chú nhìn khuôn mặt trên màn hình của vị ảnh đế trẻ tuổi, mà đang lén liếc nhìn lãnh đạo của mình.

Trữ Tinh Lê rất đẹp, đường nét khuôn mặt mềm mại, sự hoàn hảo trong góc gấp giữa các đường nét làm nổi bật vẻ đẹp tương phản giữa sáng và tối. Môi có sắc hồng nhạt, đầy đặn và hơi cong lên, lúc nào cũng như đang cười.

Toàn thân cậu toát ra một mùi hương dễ chịu, phong cách thời trang cũng đặc biệt tinh tế. Mỗi sáng, từ lúc bước ra khỏi thang máy đến khi đến văn phòng, hình ảnh Tiểu Trữ Tổng giơ tay chào mọi người đã trở thành một khung cảnh đẹp đẽ. Trong giờ làm việc, tóc tai luôn được chải chuốt tỉ mỉ, kiểu tóc ba-bảy gọn gàng, thỉnh thoảng vài lọn tóc tơ buông xuống trước trán càng làm tăng vẻ nam tính và rạng rỡ.

Nhưng điều khiến người ta ấn tượng nhất chính là đôi mắt của cậu. Đôi mắt thường ẩn chứa chút nước mờ ảo, hàng mi dài khẽ rủ, che giấu một chút cảm xúc trong đáy mắt. Đối lập là đường cong của mí dưới lại tạo thêm vẻ ngây thơ trong sáng, nhưng không đến mức khiến cậu trông quá trẻ con.

Có lẽ do xuất thân gia thế, Trữ Tinh Lê đã quen với phong thái cao ngạo. Khi nhìn người khác, cậu không cố ý biểu lộ sự kiêu kỳ, mà là sự tự tôn và phong thái ung dung toát ra từ tận trong xương cốt. Ánh mắt luôn mang vẻ lười biếng và hài lòng của một người không còn ham muốn bất kỳ điều gì sau khi đã đạt được mọi thứ.

Nếu hai gương mặt đối lập giữa sự kiềm chế cấm dục và sự kiêu ngạo tùy tiện này cùng xuất hiện trên màn hình… không, nếu cùng trên một chiếc giường thì…

Không hề hay biết mình vừa bị tưởng tượng vào trong một tiểu thuyết lãng mạn, Trữ Tinh Lê quay sang nhìn thư ký đang tạo dáng như mèo con dùng ngón tay chọc má nghĩ ngợi.jpg.

“Anna, cái gì cũng "ship" chỉ hại mình thôi.”

Lúc này, Anna đang mơ mộng, quên mất mình đang cầm điện thoại, vô thức lướt qua một bức ảnh bìa của một minh tinh.

Trữ Tinh Lê tưởng rằng cô đang ghép đôi Lạc Tiêu Nhiên với nam thần vừa lướt qua. Dù sao thì Lạc Tiêu Nhiên cũng đã là vai chính công có vợ hợp pháp rồi, không thể phá hoại hay đảo lộn được.

Anna giả vờ không nghe lời cảnh báo của Tiểu Trữ Tổng, vẫn giữ nụ cười tủm tỉm đầy vẻ thích thú.

Không, cái gì cũng ship sẽ giúp cô bổ sung dinh dưỡng cân bằng, và đó chính là thứ phụ nữ mạnh mẽ như cô cần để sống sót.

Trữ Tinh Lê cũng không làm gì được cô thư ký nhỏ này, chỉ đành bật cười trước dáng vẻ ngây ngô đáng yêu của cô.

Đúng rồi này, Tiểu Trữ Tổng,” Anna đột nhiên tò mò nhìn chằm chằm vào môi của Trữ Tinh Lê, nơi ánh lên viên đá mắt mèo lóe sáng: “Cái đó… có đau không ạ?”

Cô đã muốn hỏi từ lâu rồi.

Với kinh nghiệm xem qua vô số truyện BL của mình, Anna có đầy đủ lý do để nghi ngờ về xu hướng tính dục của Tiểu Trữ Tổng.

Không thể nào là bình thường được.

Bị Anna hỏi câu này, Trữ Tinh Lê lúc nào cũng thoải mái tự nhiên hiếm hoi có chút bối rối. Cậu khẽ dùng đầu lưỡi chạm nhẹ vào răng nanh, trả lời với vẻ bình thản: “Không đau.”

Nói rồi, để che giấu sự ngượng ngùng, cậu quay đầu nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời đang trong xanh: “Ơ? Sáng nay trời còn âm u, vậy mà giờ lại nắng đẹp rồi.”

Anna không nể tình, phá vỡ sự giả vờ của cậu: “Tiểu Trữ Tổng, người ta thường tỏ ra bận rộn khi cảm thấy lúng túng đấy ạ.”

Trữ Tinh Lê: “…”

“Tiểu Trữ Tổng, ngài thích…” Anna do dự, không biết có nên hỏi hay không, nhưng tính cách thoải mái của Trữ Tinh Lê đã cho cô thêm dũng khí. “…con trai hay con gái vậy?”

Trữ Tinh Lê hít sâu một hơi, nghiêm túc trả lời: “…Tôi thẳng mà.”

Trước đây không rõ ràng, nhưng giờ thì chắc chắn là thẳng.