Nhìn kỹ, vị tiểu thư này dung nhan thanh tú, lông mày đẹp, làn da trắng ngần, chỉ nhìn bề ngoài, thật không ai nghĩ rằng cô sẽ phải vướng vào cảnh theo đuổi một ai đó không buông.
Thư Đường quay đầu lại, tâm trạng có phần không mấy dễ chịu.
Khi nhận được tin nhắn đùa cợt kia, báo rằng mình sắp gặp phải “tai ương huyết quang”, Thư Đường đã âm thầm chấp nhận:
Nếu không phải thật sự có “tai ương huyết quang” tại sao khi đối diện với ánh mắt từ trên cao nhìn xuống đầy chất vấn của Hạ Anh Bách, cô lại không kiềm chế được mà bóp nát ly rượu trong tay, khiến cho bàn tay trắng nõn được chăm sóc hàng trăm triệu cũng bị trầy xước?
Nếu không phải như bị “lời nguyền” sao mấy ngày trước, sau khi bị Hạ Anh Bách chế nhạo, cô vẫn không thể kiềm chế mà nhắn tin cầu xin chú mình rót thêm tám mươi triệu, chỉ để có thể tham gia chương trình mà giành lấy Hạ Anh Bách?
Thư Đường tự nhủ với bản thân:
“Cái tên Hạ Nhị ấy đáng giá tám mươi triệu ư? Anh ta chỉ đáng giá tám xu thôi!”
Nhưng rồi Thư Đường vẫn không cưỡng lại được, cuối cùng gửi tin nhắn, chi tiền, xuất hiện ở trường quay “Khi Tình Yêu Đang Diễn Ra” để rồi lại chịu cái nhìn khinh miệt từ Hạ Anh Bách, suýt nữa khiến cô giận đến muốn thăng thiên tại chỗ.
Từ nhỏ, Thư Đường đã tự mình thấu hiểu độ xui xẻo của bản thân:
Nếu có thiên thạch rơi xuống từ trời cao, thì người duy nhất bị đập trúng chắc chắn là cô; nếu dự báo thời tiết không chính xác, kiểu gì cô cũng là người không mang dù; ngay cả dẫm phải phân chó, số lần của cô cũng vượt xa người bình thường —
Dĩ nhiên, phần lớn vận xui ấy nhờ khả năng đầu thai xuất sắc của mình mà cô đã phần nào tránh được.
Nhưng khi gặp phải Hạ Anh Bách, đó chính là vận rủi lớn nhất đời này của Thư Đường.
Cô là người mang ký ức từ kiếp trước tái sinh.
Đời này, dù cha mẹ đều qua đời sớm, nhưng ngay khi trưởng thành, cô đã kế thừa gia sản hàng tỷ, cùng với một người chú luôn yêu thương mình như con ruột.
Vừa xinh đẹp, lại có tiền, quả thực là kịch bản “nữ chính Mary Sue” trong mơ.
Tuy nhiên, cô vẫn có một điều bất hạnh không tưởng.
Cô luôn nghi ngờ bản thân mắc bệnh tâm thần phân liệt, bởi vì mỗi lần nhìn thấy Hạ Anh Bách, cô đều không kiểm soát được mà làm những chuyện không thể tưởng tượng nổi:
Từ khi còn nhỏ, Thư Đường đã không ưa Hạ Anh Bách, vậy mà mỗi khi gặp anh ta, cô lại bắt đầu trở nên kỳ lạ.
Lúc đầu chỉ là không thể kiềm chế mà bắt đầu chọc ghẹo anh ta, nhưng bởi vì nhị thiếu gia nhà họ Hạ trông có vẻ rất dễ bắt nạt, Thư Đường cho rằng bản thân chỉ không nhịn được mà muốn “thay trời hành đạo.”
Cho đến khi một ngày trong tuổi dậy thì, sau một trận đánh nhau với Hạ Nhị, cô lại ma xui quỷ khiến mà không kiểm soát được bản thân, buột miệng tỏ tình với anh ta. Lúc ấy, Thư Đường mới bắt đầu nhận ra vấn đề thật sự nghiêm trọng.
Vì thế khi còn rất trẻ, Thư Đường đã phải tìm đến thầy thuốc và bác sĩ tâm lý để điều trị, đặc biệt cô đã đi khám mắt vô số lần.