Mỹ Thanh Mê Hoặc

Chương 7

"Khanh Khanh, mau uống trà sữa tớ mới mua cho cậu!" Từ Nguyệt xông đến trước mặt tôi.

"Cảm ơn cưng, lát chuyển tiền cho cưng."

"Cậu đang xem gì vậy?"

Tôi do dự không đưa cho cô ấy xem, Từ Nguyệt giả vờ giận dỗi: "Có đồ ngon không cho biết chia sẻ!"

Thế là tôi trực tiếp mở loa ngoài cho cô ấy nghe.

"Em bé ngoan đừng nghịch, có điện thoại, để anh nghe trước đã..."

Từ Nguyệt nhìn tôi với nụ cười nửa miệng, bấm to âm lượng.

Cô ấy cười khì rồi chọc chọc tôi: "Lén tớ ăn ngon một mình!"

Cô ấy đang thọt lét tôi bỗng dừng lại, "hiss" một tiếng: "Sao tớ cảm thấy giọng này có chút quen tai?"

"Nghe ở đâu chứ."

Mắt Từ Nguyệt đảo một vòng rồi cảm thán: "Định vị chỉ trong khu đại học, gần tụi mình thôi."

Tôi hơi bất ngờ: "À, tớ không chú ý lắm", cũng không để bụng.

"Lượng truy cập video mới khá tốt, nhờ nguồn cảm hứng từ chị."

"Hay là do giọng nói khàn khàn của cậu có tác dụng lớn hơn~"

Chẳng có tài năng gì, chỉ đành diễn một màn khen ngợi qua lại với nhau.

Điều khiến tôi không ngờ là Tiểu Ý nói rằng bạn cậu ấy mới mở một quán nướng, mời tôi đến thử.

"Chết tiệt!" Tôi thầm cảm thán, đây là cậu ấy đang hẹn hò với tôi sao?

Tôi đang do dự thì lướt tới video ngắn.

"Những người hay “ch/ặ/t x/á/c” đều biết một điểu rằng, gặp gỡ đối tượng hẹn hò qua mạng là một trong những cách…."

Cái gì vậy? Tiếp theo.

"Vali không chỉ để đựng quần áo mà còn có thể đựng được bạn. Đêm đã khuya, tới giờ để nghe vụ án gi/ế/t người ph/ân/ x/á/c rồi!”."

?

"Cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng tôi không thích ăn thịt, gần đây lại đang giảm cân." Tôi gửi tin nhắn cho Tiểu Ý.

"Được."

"Khanh Khanh, chiều mai đi tham gia hoạt động lấy tín chỉ của lớp mình đăng ký vào tuần trước."

"Tín chỉ?! Tín chỉ gì?!" Tôi bật dậy khỏi giường.

"Ờ, cứ đi là được rồi."

Thứ ba chiều không có tiết, tôi còn muốn ngủ một giấc, nhưng lại bị Từ Nguyệt kéo dậy.

"Rất khó đăng ký, không cho phép cậu không đi!"

Hai chúng tôi tìm một chỗ ngồi ở hàng ghế sau, đang định lim dim ngủ thì xung quanh ồn ào.

"Đẹp trai quá, đẹp trai thật, kiếm tín chỉ mà còn được nhìn trai đẹp thế này thì đáng đi."

"Trời ơi là Sầm Ý Bạch! Nước mắt tui sắp chảy ra từ khóe miệng rồi hahaha."

Cái gì?!

Tôi mở choàng mắt, nhìn thấy Sầm Ý Bạch trên sân khấu, mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, anh chống một tay lên mặt bàn cúi đầu nhìn vào máy tính.

Không được! Nhìn thêm nữa là tôi cũng chảy nước miếng, không phải, chảy nước mắt.

"Thông báo cập nhật từ người bạn quan tâm."

Ủa, tối qua Tiểu Ý cập nhật à? Chuyện gì vậy, giờ mới đẩy cho tôi.

Giọng nói khàn khàn pha chút dụ dỗ của Tiểu Ý truyền đến qua tai nghe bluetooth, khiến tai tôi nóng bừng.