Đám Vai Ác Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 42

Chuyện này Tông chủ có biết không? Biết rồi chẳng phải tức chết sao?

Ở hàng ghế cuối cùng của Tảo Tu Đường, Lan Nguyệt lại chống cằm nghe say sưa, cảm thấy vô cùng thú vị, hoàn toàn không biết có vài chuyện do mình truyền ra, chỉ là sau khi truyền ra thì hơi có chút sai sót.

Dù sao chuyện này cũng bình thường, ai có thể ngờ được chuyện mà nàng hóng ở tỷ võ trường cuối cùng lại biến thành phiên bản Tông chủ bội tình bạc nghĩa, Bắc Lĩnh Thánh Tử mang thai bỏ trốn chứ!

E rằng nếu nàng lại nghe thêm một thời gian nữa, nói không chừng Bắc Lĩnh Thánh Tử sẽ biến thành Bắc Lĩnh Thánh Nữ, ngay cả giới tính cũng thay đổi.

[Lan Nguyệt: Haizz, xem ra thế giới này quả nhiên không giống với trong ký ức của ta, ta chắc chắn đã xuyên vào truyện đồng nhân rồi.]

[Lan Nguyệt: Nếu đã như vậy, vậy để ta hóng thêm một chuyện để bình tĩnh lại, có nên hóng chuyện lớn của Tông chủ và Bắc Lĩnh Thánh Tử không đây?]

[Lan Nguyệt: Hả, chuyện của Lộ trưởng lão không ngờ có cập nhật rồi! Ta xem thử bên này trước đã.]

Tiếng lòng của nàng vừa dứt, ánh mắt của tất cả mọi người đều lặng lẽ nhìn sang, ánh mắt tràn đầy mong đợi.

Không ngờ còn có chuyện mới, bọn họ trước đây chưa từng nghe thấy!

Có vài đệ tử nghe phong phanh, đã bí mật truyền âm, phổ cập cho những người khác drama trước đó của Lộ trưởng lão như thế nào.

[Lan Nguyệt: Để ta xem bên Lộ trưởng lão lại xảy ra chuyện gì, không ngờ lại khiến hệ thống cập nhật thêm một lần.]

Lan Nguyệt vùi đầu vui vẻ F5 giao diện hệ thống, hoàn toàn không chú ý đến bên ngoài Tảo Tu Đường có một bóng dáng vô cùng quen thuộc đến.

Hiện tại người từ bên ngoài Tảo Tu Đường đến đây đương nhiên là Lộ trưởng lão, trước đây ông ta vẫn luôn trấn giữ Tàng Kiếm Các.

Tàng Kiếm Các này tuy không có bao nhiêu linh khí, hơn nữa canh giữ ở đây cũng rất nhàm chán, ít thì ba năm, nhiều thì mười năm năm mươi năm.

Nhưng chuyện không có lợi ích sao có thể có người kiên trì ở đây nhiều năm như vậy chứ? Những đệ tử nội môn có thiên phú, tu vi cũng không tệ, tiền đồ tươi sáng kia, sao có thể nguyện ý đến đây làm nhiệm vụ?

Đương nhiên là vì thù lao mà Tàng Kiếm Các cho rất cao, linh thạch vẫn là thứ yếu, chỉ cần canh giữ ở Tàng Kiếm Các đủ lâu, linh dược mới nhất mà Linh Dược Các xuất ra đều có thể để bọn họ ưu tiên lựa chọn.

Ngay cả linh khí mà Linh Khí Phong chế tạo cũng có thể ưu tiên chế tạo cho bọn họ, thậm chí còn có thể cho bọn họ ưu đãi rất lớn.

Hơn nữa cấm linh chi địa như Tàng Kiếm Các cũng là nơi rèn luyện tâm tính, rất nhiều người muốn đến đây cũng không đến được.

Lộ trưởng lão vốn tưởng rằng mình còn có thể làm thêm vài trăm năm nữa, không ngờ không ngờ lại bị Tàng Kiếm Các sa thải trước thời hạn, lại còn bị đưa đến Tảo Tu Đường.

Tảo Tu Đường này nghe thì có vẻ không tệ, thật ra chính là chỗ giảng bài cho một đám nhóc con, sắc mặt ông ta đương nhiên không tốt.

Bây giờ vừa mới đạp ngự kiếm đến ngọn núi mà Tảo Tu Đường tọa lạc, chân ông ta đã mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống.

Ai có thể nói cho ông ta biết, tại sao Lan Nguyệt này cũng ở đây?

Chẳng phải nàng đã Luyện Khí trung kỳ rồi sao? Sao còn đến chỗ học vở lòng như Tảo Tu Đường này?

[Lan Nguyệt: Thì ra là vậy, thì ra sau khi Lộ trưởng lão trở về, lại gặp các đạo lữ kia.]

[Lan Nguyệt: Oa, Lộ trưởng lão không ngờ có thể nhẫn tâm đuổi tất cả đạo lữ ra ngoài, thậm chí còn nói lời cay nghiệt, cả đời này sẽ không gặp lại bọn họ!]