Đám Vai Ác Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 14

Vân Ly là chất nữ của Tông chủ, mà Tông chủ lại không có con nối dõi, nghe nói vị này rất có thể sẽ kế nhiệm vị trí Tông chủ, trở thành Tông chủ đời tiếp theo của Nam Linh Tông.

La gia vốn là một tiểu thế gia ngoại lai, nếu muốn đứng vững gót chân ở Nam Vực, không thể không ôm lấy một cái đùi to.

Mà tông môn đỉnh cấp của Nam Vực - Nam Linh Tông này chính là lựa chọn tốt nhất của bọn họ, vừa khéo hắn ta lại vào được Nam Linh Tông, tiếp xúc được với chất nữ của Tông chủ, quả thực là cơ hội trời ban!

Vì vậy, cơ hội lập công của hắn ta đã đến! Chỉ cần giúp Vân Ly giải quyết mấy nữ đệ tử này, hắn ta nhất định sẽ được chất nữ của Tông chủ để mắt tới, sau này muốn nâng đỡ gia tộc mình chẳng phải là chuyện nhỏ sao?

Hơn nữa chỉ là mấy nữ đệ tử mới nhập môn thôi, cũng không phải nhân vật quan trọng gì, một đám đệ tử ngoại môn không có bối cảnh, cho dù chết mấy chục năm cũng chưa chắc có người hỏi đến.

Chưởng sự ngoại môn, hắn ta lại vừa khéo có chút quan hệ, đến lúc đó tặng lễ một chút, ai mà biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Còn về việc tại sao Vân Ly lại không thích mấy nữ đệ tử mới nhập môn này thì ai mà biết được? Dù sao chỉ cần hắn ta ra tay là được!

La Sâm nghĩ rất hay, nhưng sự thật lại quanh co khúc khuỷu, không biết đã bị bóp méo đến đâu rồi.

Ban đầu hắn ta muốn đẩy mấy nữ đệ tử đó vào miệng yêu thú, còn mình chạy trốn, chẳng phải sẽ nhất cử lưỡng tiện sao?

Đến lúc đó những người kia chết trong bụng yêu thú, không liên quan đến hắn ta.

Nhưng bây giờ lại biến thành hắn ta và mấy nữ đệ tử chạy trốn, hơn nữa còn chạy rất chật vật.

Con yêu thú Luyện Khí trung kỳ kia không đi đuổi theo mấy nữ đệ tử, ngược lại điên cuồng cắn lấy mông hắn ta không buông!

Nếu không phải hắn ta nhanh trí thì đã sớm bị lôi về gặm rồi!

Lại nhìn mấy nữ đệ tử kia, hắn ta làm sao mà không nghĩ ra được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nhất định là mấy người này làm, nếu không thì con yêu thú kia sao lại cứ đuổi theo hắn ta, mà không thèm nhìn mấy nữ đệ tử kia?

"Aaa! Chạy mau, yêu thú đến rồi, chạy mau chạy mau!"

Dưới gốc cây cổ thụ cao chót vót, mấy nữ tử mặc y phục màu xám xách váy chạy thục mạng, bọn họ sợ đến mức ngũ quan méo mó, hai chân thiếu chút nữa đã tạo thành tàn ảnh, Đại sư huynh lại chạy còn nhanh hơn cả La Sâm đang gia trì linh lực phía sau.

"Chết rồi chết rồi, yêu thú sắp đến ăn thịt chúng ta rồi!"

"Sao lại xui xẻo như vậy? Chúng ta còn chưa dẫn khí nhập thể mà!"

Nếu không phải đang liều mạng chạy trốn, ba nữ tử kia quả thực muốn ôm đầu khóc rống, bởi vì thật sự quá xui xẻo!

La Sâm phía sau thật sự nhịn không được, hắn ta cắn chặt răng, lặng lẽ ném ra bốn tấm phù triện, định trụ bốn người đang chạy thục mạng kia.

Đương nhiên, lý do có tấm thứ tư là bởi vì còn một nữ đệ tử mang theo một tạp dịch đệ tử, tạp dịch đệ tử kia tuy rằng vẫn luôn không nói gì, nhưng tốc độ chạy cũng không chậm.

Bị bốn người mới vào tông môn không lâu kéo chân, La Sâm làm sao có thể giữ được mặt mũi? Vì vậy cho dù tốn bốn tấm Định Thân phù, hắn ta cũng liều mạng.

Vì vậy, khi Tông chủ dẫn theo một đám trưởng lão đến, nhìn thấy cảnh tượng mấy nữ đệ tử kia thiếu chút nữa bị yêu thú ăn thịt.

Trong nháy mắt đó, tất cả mọi người đều phẫn nộ.